Từ cái hôm Trần Miễn tức giận rời đi, cô luôn cảm thấy trong lòng hoảng loạn một cách kỳ lạ, cảm thấy gần đây có phải sẽ có chuyện gì xảy ra không.
Hoa Hoa còn nói vì cô quá mệt, nghỉ ngơi tốt sẽ hết.
Nhưng Tô Lê lại không nghĩ như vậy, có những chuyện, đột nhiên xuất hiện trước mắt cô làm cô một chút phòng bị cũng không có.
Tô Lê sững sỡ đứng tại chỗ, nhìn người đàn ông đang dìu Giang lão gia chầm chậm đi tới.
Anh ta là một người quen thuộc, diện mạo quen thuộc, thần thái quen thuộc, rõ ràng cô đã quen anh ta mười mấy năm, từ nhỏ đã quen. Nhưng lúc này, anh làm cô cảm thấy thật xa lạ.
Trần Miễn?
Một lúc sau, trong đầu Tô Lê mới tổ chức lại ra một cái tên, Trần Miễn, là Trần Miễn!
Là anh, không ngời lại là anh.
Sao cậu ấy lại ở đây? Đây.. đây rốt cuộc là chuyện gì?
Đối ngược với mọi người tâm sự trùng trùng, thì Giang lão gia lại tỏ ra vô cùng vui vẻ.
Mà Tô Lê lại một chút phản ứng cũng không có, cô chỉ nghe thấy lão gia nói là con trai của chú ba.
Những lời phía sau, dường như cô đều không nghe rõ, chỉ mơ màng đi theo sau đám người, ngồi trước bàn ăn…
Cô ngẩng đầu nhìn về phía Trần Miễn, nhưng lúc này có một điểm là rõ ràng, Trần Miễn là con cháu Giang gia.
Chuyện này sau đó mới từ miệng Giang Thần Hy làm rõ từ đầu đến cuối.
Hóa ra, Giang lão gia còn có một người con trai thứ ba, từ nhỏ đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743049/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.