Chương trước
Chương sau
Cô nhìn chăm chú vào đôi mắt của hắn, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, “Nếu anh để tôi đi thì tôi sẽ bỏ qua tất cả những chuyện mà anh đã làm với tôi.”
Hắn nghĩ ngợi một lát cũng nghiêm túc nói, “Chỉ cần em không đi, tôi có thể tha thứ tất cả những chuyện mà em đã làm.”
Lãnh Tiểu Dã bất đắc dĩ bật cười, mọi chuyện xoay một vòng tròn cuối cùng lại quay về cục diện ban đầu.
Xem ra đành phải dùng cách mà cô không thích nhất để giải quyết.
Cô duỗi tay cầm lấy khẩu súng trên mặt đất, cười khổ hướng súng vào giữa mi tâm của hắn, “Thật sự xin lỗi, tôi không thể đồng ý.”
Nhìn họng súng tối om kia nhắm về phía mình, trong mắt Hoàng Phủ Diệu Dương lộ ra sự thất vọng, “Tiểu Dã, tôi thật sự rất thất vọng.”
“Tôi cũng không muốn thế này, là anh ép tôi, tại sao anh lại không chịu thả tôi đi chứ?”
“Vì sao mà em nhất định phải đi?”
“Bởi vì tôi không muốn làm thú cưng của người khác.”
“Tôi không hề coi em như thú cưng, tôi muốn kết hôn với em.”
“Hoàng Phủ Diệu Dương, tại sao anh lại không chịu hiểu chứ, anh có biết kết hôn có nghĩa là gì không?”

“Em và tôi cùng chung sống với nhau, vĩnh viễn.”
Lãnh Tiểu Dã nghe vậy liền ngẩn ra.
“Nhưng anh yêu tôi sao?”
Hoàng Phủ Diệu Dương nghe xong cũng sửng sốt.
Yêu?
Vấn đề này hắn chưa từng nghĩ tới.
Hắn chưa từng yêu ai, cũng chưa từng có ai yêu hắn, cho nên hắn cũng không rõ yêu là cái gì.
“Tôi không biết.” Hắn thành thật mà nói.
Lãnh Tiểu Dã lắc đầu, “Tiền đề của hôn nhân chính là hai người yêu nhau muốn ở bên nhau, anh có hiểu không, giống như cha mẹ anh……”
Chỉ số thông minh của người này cao như vậy, sao EQ lại thấp như thế chứ?
“Tôi chưa từng nhìn thấy bọn họ ở bên nhau.” Hoàng Phủ Diệu Dương yếu ớt nói nhỏ một tiếng, con ngươi hắn dừng trên mặt cô, “Như thế nào gọi là yêu?”
“Cái này……” Lãnh Tiểu Dã nhìn vào đôi mắt có chút ảm đạm của hắn, vấn đề này lại đi hỏi cô, cô giơ tay gãi gãi đầu, vô cùng nghiêm túc mà suy nghĩ, “Thật sự thì tôi cũng không giải thích rõ được. Thế nhưng những cặp nam nữ nếu thực sự yêu nhau thì nhất định sẽ suy nghĩ cho đối phương, hy sinh vì đối phương, sẽ đứng ở góc độ của người kia mà suy nghĩ vấn đề…… Tóm lại là không giống chúng ta.”
Hoàng Phủ Diệu Dương hơi nhíu mày, “Vậy…… vì sao em không thể yêu tôi?”
Lãnh Tiểu Dã bất lực hỏi ông trời, đứa nhỏ này là người trái đất thật sao?
Cô vốn dĩ đã nói vô cùng rõ ràng rồi, vì sao mà hắn lại nghe không hiểu chứ?!
“Bỏ đi bỏ đi, không thể nói rõ với anh được……” Lãnh Tiểu Dã chỉa súng vào hắn, cô từ trên mặt đất đứng lên, sau đó hếch cằm về cánh cửa khoang ở phía sau hắn, “Mở cửa khoang ra, nhảy xuống đi!”
Phía dưới chính là biển khơi, độ cao hiện tại của trực thăng cũng không cao lắm, hắn nhảy xuống cũng sẽ không ngã chết, phía sau còn có thuộc hạ của hắn, hắn cùng lắm chỉ là nhảy xuống tắm một cái cho bình tĩnh, căn bản sẽ không xảy ra chuyện lớn.
“Nếu như tôi không nhảy thì sao?” Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn cô chằm chằm hỏi.
Lãnh Tiểu Dã nhún nhún vai, “Hoàng Phủ Diệu Dương, nếu anh cứ cố chấp như vậy thì tôi đây đành phải nổ súng!”
Hắn nhướng mày nhìn cô một cái, đột nhiên duỗi tay kéo cô vào trong lòng, “Hoặc là yêu tôi, hoặc là nổ súng!”
“Anh cho rằng tôi không dám sao?” Lãnh Tiểu Dã nhíu mày hỏi lại.
Hắn không đáp, chỉ cúi đầu hôn lên môi cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.