Chương trước
Chương sau
Một loạt những dãy số phức tạp được thử qua, nhưng sợi dây xích trên tay Lãnh Tiểu Dã vẫn không chút động tĩnh nào, một chút cũng không có dấu hiệu muốn mở ra.
Không, không đúng!
Người hay thay đổi thái độ giống như Hoàng Phủ Diệu Dương, chắc chắn không có khả năng là những con số bình thường.
Nếu như cô là anh, cô sẽ dùng số gì?
Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở truyenyy- dtruyen- dembuon.vn , nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên
Phức tạp nhất?
Không, ngược lại, cô sẽ sử dụng mật khẩu đơn giản nhất.
Cái gọi là, sự vật phát triển đến cực điểm thì sẽ chuyển hóa theo hướng ngược lại, mật khẩu đơn giản nhất ngược lại có khả năng an toàn hơn, bởi vì ít người nghĩ tới sẽ có người sử dụng một mật khẩu đơn giản như vậy.
Dưới lớp chăn bông, Lãnh Tiểu Dã từng chút từng chút nhập từng số một.
9, 9, 9, 9, 9, 9!
Khi cô bấm mật khẩu cuối cùng đến 9 chữ số, sợi dây xích trên cổ tay cô nhẹ nhàng lách tách một tiếng vang nhỏ, mở.
Cảm thấy sợi dây xích trên cổ tay bị nới lỏng, Lãnh Tiểu Dã hưng phấn mà cười thầm hai lần.
Hoàng Phủ Diệu Dương ơi Hoàng Phủ Diệu Dương, anh chắc chắn không bao giờ nghĩ rằng mật khẩu do chính mình thiết kế sẽ bị tôi phá giải đúng không?
Tất nhiên, cô chỉ cười ở trong lòng, nhưng lại cố tình vặn thân mình dưới chăn bông, giả vờ xoay người để che đi tiếng động dưới chăn.
Đúng vào lúc này, cánh cửa vang lên một tiếng nhỏ, Hoàng Phủ Diệu Dương bước vào.
Lão quản gia cúi đầu mà mở miệng: "Ngài Bá tước!"
Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn Lãnh Tiểu Dã đang "ngủ yên" trên gối của mình, nhẹ nhàng nâng lòng bàn tay lên, lão quản gia lập tức biết điều im bặt.
Lãnh Tiểu Dã thu mình ở dưới lớp chăn bông, suy nghĩ một lúc rồi một lần nữa khoá lại dây xích trong tay.
Đi đến bên giường, Hoàng Phủ Diệu Dương vương lòng bàn tay, cẩn thận lấy bàn tay bị thương của cô ở dưới giường ra đặt ở bên ngoài, sau đó che góc chăn lại cho cô.
Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở truyenyy- dtruyen- dembuon.vn , nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên
Nhìn thấy "khuôn mặt ngủ say" yên ổn của cô, anh vươn lòng bàn tay chạm vào mặt cô, bàn tay vừa định chạm vào, nhưng lại rụt trở về.
Một lần nữa quay lại trước mặt lão quản gia, anh từ trong túi lấy ra một món khác, "Trước khi cô ấy tỉnh lại, tôi muốn tất cả những thứ trong danh sách đều phải có đầy đủ."
“Vâng, thưa ngài Bá tước.” Lão quản gia cầm lấy danh sách và đi ra ngoài.
Lãnh Tiểu Dã nghiêng tai lắng nghe, chỉ nghe thấy tiếng cửa vang lên một tiếng nhỏ, sau đó chợt nghe thấy tiếng bước chân đến gần cô, tiếp đó phần giường bên cạnh hơi lún xuống một cái, hình như là có người ngồi xuống.
Sau đó, tự nhiên lại nghe thấy một tiếng thở dài rất nhẹ - đó là âm thanh của Hoàng Phủ Diệu Dương.
Tên khốn này, sao vẫn chưa rời đi?
Khi Lãnh Tiểu Dã đang suy nghĩ xem có nên hành động hay không, thì lại có âm thanh truyền vào đến lỗ tai, là tiếng của máy bay trực thăng khởi động và rời đi.
Máy động cơ trên thuyền đã bị Hoàng Phủ Diệu Dương phá hủy, máy bay trực thăng là phương tiện di chuyển duy nhất có thể rời đi, giờ máy bay trực thăng không còn, cô hiện tại có mở xiềng xích ra cũng không có ý nghĩa gì.
Sau khi tự hỏi, cô quyết định án binh bất động*.
*Án binh bất động: trong tình trạng kìm chế, tạm thời không hoạt động, chờ thời cơ.
Cô đã từng thất bại một lần và không thể thất bại lại lần nữa, lần này, cô nhất định phải chuẩn bị thật kĩ lưỡng và chờ trực thăng quay trở về thì lại hành động lần nữa.
Bây giờ đã là buổi trưa, cách buổi tối còn quá sớm, không bằng trước tiên nên nghỉ ngơi một chút, nạp lại năng lượng.
Nghĩ như vậy, cô liền dứt khoát thả lỏng người và nhắm mắt nghỉ ngơi.
Người đàn ông bên cạnh cô vẫn không có dấu hiệu rời đi, người này muốn ngồi ở bên người cô đến khi nào?
Quả nhiên là bệnh cũng không nhẹ!
Trong lòng thầm oán trách, Lãnh Tiểu Dạ thấy anh cũng không có ý định muốn làm gì cô, cũng liền thoải mái mà bước vào mộng đẹp.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đợi đến khi Lãnh Tiểu Dạ tỉnh táo lại, bên ngoài cửa sổ đã chạng vạng tối rồi.
Mở mắt ra, liền nhìn thấy Hoàng Phủ Diệu Dương đang ngồi bên cạnh cô, nhìn cô bằng ánh mắt sâu sắc.
Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở truyenyy- dtruyen- dembuon.vn , nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên
Ngài bá tước này, chẳng lẽ vẫn luôn ngồi từ trưa đến giờ, nhìn chằm chằm vào một người phụ nữ mấy tiếng đồng hồ, chẳng lẽ anh ta thích mình rồi sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.