Chương trước
Chương sau
Vị bác sĩ như trút được gánh nặng cầm hòm thuốc rời đi, lão quản gia thấy vậy liền ghé sát tai hắn nói nhỏ vài câu.
Sắc mặt Hoàng Phủ Diệu Hương khẽ biến sắc, hắn nhìn Lãnh Tiểu Dã một hồi rồi đưa tay lên mặt nàng, giọng ôn nhu nỉ non:
"Tôi đi lo chút chuyện một lát rồi sẽ trở về với em"
Lãnh Tiểu Dã chẳng thèm cử động mà giương mắt lườm hắn ý bảo "Tốt nhất là ngươi đi chết luôn đi".
Hắn cũng chẳng xấu hổ gì mà tháo đầu khóa gắn trên cổ tay mình xuống rồi bập lên đầu giường: "Chăm sóc cô ấy cho tốt."
Hắn không quên dặn dò lão quản gia một tiếng rồi mới đưa tay lấy áo sơ mi khoác lên người. Hoàng Phủ Diệu Dương bước nhanh ra khỏi phòng ngủ.
Lãnh Tiểu Dã hướng mắt về phía lão quản gia, chỉ thấy lão mỉm cười hành lễ thì quay mặt đi.
Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên
Lão quản gia do dự một chút, không nhịn được mà nói: "Tiểu thư, ta biết có lẽ tiên sinh đã làm ra một số chuyện mà tiểu thư không thể chấp nhận được, nhưng mong tiểu thư thông cảm cho ngài ấy. Kỳ thật đó là do ngài ấy không biết cách biểu đạt mà thôi.."
Lãnh Tiểu Dã quơ quơ chiếc còng trên tay "Không biết cách biểu đạt là có thể tuỳ ý cướp đoạt tự do của người khác à?"
Lão quản gia lui lại một bước, khom người cung kính: "Nếu tiên sinh có điều gì mạo phạm tới tiểu thư thì ta xin thay mặt ngày ấy tạ lỗi. Thành thật xin lỗi!"
Xin lỗi? Để nàng thiến Hoàng Phủ Diệu Hương xong rồi đi xin lỗi hắn.
Làm thế có được không hả.
Lười tranh luận cái chủ đề không có ý nghĩa này, nàng kéo chăn lên che đầu, một lát sau mới mở miệng: "Tên kia bao nhiêu tuổi rồi?"
"Ngài bá tước năm nay 23 tuổi." Lão quản gia quả quyết đáp.
Xem ra tên kia không nói dối, "Hừm.. Hắn sinh ngày nào?"
"Ngày 25 tháng 7" Lão quản gia đáp.
"Vậy, hắn thích màu gì?"
Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên
"Trắng, đen, xanh."
"Ha, hắn thích ăn gì?"
"Không có món nào đặc biệt ưa thích nhưng lại ghét ăn rất nhiều thứ."
Quả nhiên là rất quái.
"Vậy, hắn thích số mấy?"
"9"
Lão quản gia nào có biết Lãnh Tiểu Dã đang nghĩ gì trong đầu, chỉ nhất nhất trả lời từng câu hỏi của cô.
23 tuổi, ngày 25 tháng 7, 9..
Lãnh Tiểu Dã cẩn thận ghi nhớ những con số này lại.
"Các ngươi gọi hắn là bá tước, hắn là bá tước của nước nào?"
Lần này lão quản gia không trả lời mà mỉm cười nhìn nàng.
"Chuyện này, tốt nhất là tiểu thư nên hỏi trực tiếp ngài bá tước thì hơn."
Biết đối phương là lão cáo già, chắc chắn sẽ không để lộ thân thế của tên kia cho nàng biết, Lãnh Tiểu Dã cũng không hỏi nữa.
Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên
"Tô muốn ngủ một lát. Ông mau đi đi."
"Nhiệm vụ chính của tôi là chăm sóc cho tiểu thư. Tiểu thư cứ thoải mái ngủ. Ta tuyệt đối sẽ không làm phiền tiểu thư."
Lão quản gia lui lại vài bước, tư thái mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, đứng yên như một bức tượng.
Biết lão sẽ không rời đi, nàng cũng chẳng thèm phí tâm nữa mà nhắm mắt nhẩm lại những thông tin mình vừa moi được. Rất có thể Hoàng Phủ Diệu Dương dùng chúng làm mật mã.
Sau đó, nàng ở trong chăn lén lút thử nghiệm các con số.
920725? Không đúng.
072599? Cũng không đúng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.