Đó là một bộ kẹp quần áo bằng nhựa, và một cây thước đo.
Tạ Lỗi cũng mơ hồ đoán ra mục đích sử dụng của chúng, nhịn không được phải nhắn tin lại ngay, “Cậu định làm gì?”
“Chẳng lẽ học trưởng nhìn mà không đoán được sao? Nhớ kỹ, tối đi tắm nhớ mang theo đấy.”
Tạ Lỗi xấu hổ, chỉ nhắn lại một tiếng ừ.
Nhưng đối phương lại đột ngột hồi âm bằng một tin nhắn hình, hình chụp một cánh tay rắn chắc đang vén lên vạt áo sơ-mi trắng, lộ ra phần bụng khỏe đẹp vô cùng.
Cơ bắp của người nọ không chắc nịch như Tạ Lỗi, mà duyên dáng và mềm dẻo cực kỳ, vòng eo cũng không như Tạ Lỗi, nhìn thoáng qua còn có vẻ mỏng manh, nhưng hồi tưởng lại cảnh người nọ cọ xát trên người mình, Tạ Lỗi chỉ biết cảm thán, không thể đánh giá qua vẻ ngoài được…
“Đêm nay thể hiện tốt sẽ được thưởng *** bự nha~”
Tạ Lỗi ngập ngừng nửa ngày, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi, “Thế nào mới tính là thể hiện tốt?”
“Học trưởng chỉ cần buông thả hết mình là thể hiện tốt rồi.” Câu trả lời của đối phương làm Tạ Lỗi càng thêm đỏ mặt.
Cuộc đời rập khuôn ngày từng ngày đã hoàn toàn biến đổi, khát khao duy nhất của Tạ Lỗi hiện tại là màn tắm rửa ban đêm.
Tạ Lỗi cầm hai thứ kia đi thanh toán, hai vật dụng bình thường, giờ phút này lại tạo cảm giác khó xử cực kỳ.
Sau khi về ký túc xá, hắn mở ra nhìn kỹ, cây thước là thước dùng để vẽ bản đồ, rộng 3cm, dài 35cm. Kẹp quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-hoc-truong/1529833/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.