1.
15 năm sau...
06:30,
Tít tít tít... Tít tít tít...
Nhã Nhi hé mắt vươn vai một cái, vùng dậy khỏi giường. Hôm nay là ngày đâu tiên đi làm, cô không thể đến trễ được, nếu không ấn tượng với đồng nghiệp coi như hỏng bét. Tại sao? Bởi vì cô đã đi cửa sau rồi, nếu thái độ còn không chuyên nghiệp thì đúng thật là hết chỗ nói rồi.
Dùng tốc độ tên lửa đánh răng rửa mặt thay quần áo rồi trang điểm một chút, cô hài lòng nhìn cô gái với vẻ đẹp nhẹ nhàng mà chín chắn trong gương, mỉm cười một cái cổ vũ bản thân rồi tự tin bước xuống tầng.
Đến phòng ăn, việc đầu tiên cô làm là sà vào lòng bà Tống làm nũng một hồi, lại nghiêng đầu nịnh nọt ông Tống vài câu khiến hai vị trưởng bối vui đến mặt mày rạng rỡ. Sau khi xác định tâm trạng mọi nguwòi đều rất tốt cô mới nghiêm chỉnh ngồi xuống ghế của mình, quay đầu tặng cho anh trai lớn một nụ cười thật tươi, đồng thời chân đá một phát thay lời chào hỏi.
Thiên Kỳ vừa nhét miếng bánh vào miệng thì bất thình lình bị đá một cái, thiếu chút nữa cắn luôn vào tay, mặt mày hằm hằm nhìn người đối diện. Đáp lại là cái nháy mắt tinh nghịch mang theo khiêu khích của Nhã Nhi khiến anh tức mà không dám làm gì, ai bảo lúc nay toàn bộ thành viên trong gia đình đều có mặt, mà cô nhóc không biết điều này lại là hòn ngọc quý trên tay bọn họ?
Bà Tống kín đáo quan sát hai đứa nhỏ mắt qua mày lại, trong lòng vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-chu-meo-nho/78867/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.