Suốt một tuần dài, Vân Thường Hi rất ít về nhà. Ngoài giờ học chính, dạo gần đây trường học còn sắp xếp thêm nhiều tiết tự học. Học trên trường xong, cô lại ra thư viện ngồi đến tận tối muộn mới về nhà. Một phần vì cô muốn hoàn thành hết bài vở, phần còn lại là mượn cớ để tránh gặp Lập Khang Dụ. Hai người đã sắp bảy ngày không gặp mặt, cô thực sự nhớ anh đến không chịu nổi. Nhưng Vân Thường Hi vẫn luôn cài sẵn một dòng nhắc nhở đối với mình, tự ép buộc bản thân phải làm việc đến mức không còn thời gian nghĩ đến việc khác.
Dạo gần đây Lập Khang Dụ ngoài việc bảo vệ cho Vân Chính Toàn thì không làm thêm gì khác. Thời gian rảnh anh đều ở nhà, trong vô thức sẽ chờ đợi hình bóng nào đó xuất hiện, gõ cửa phòng anh như những ngày trước. Đáng tiếc là đợi đến lúc mặt trời xuống núi, trăng lên đỉnh đầu mà cánh cửa ấy vẫn im lìm. Tống Bái phát hiện, anh ngày càng trở nên khó tính, khó chiều. Ăn đồ ăn không ngon sẽ cau mày, vứt đũa, mặc dù bình thường là động vật ăn tạp, không hề kén chọn. Lúc đấu quyền anh với những người trong đội vệ sĩ cũng sẽ xuống tay rất mạnh, không hề kiêng nể. Mấy người khác không hiểu anh đang bực chuyện gì mà suốt ngày cau mày nhăn nhó, không dám hỏi anh nên đi tìm Tống Bái. Đương nhiên anh cũng không rõ nguyên do nhưng vẫn khuyên người khác tốt nhất đừng động đến tên trai thẳng cộc cằn Lập Khang Dụ làm gì.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-anh-chu-mat-lanh/2693555/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.