Đêm trước ngày thi, Vân Thường Hi và Hạ Phi Phi hẹn gặp mặt, nói chuyện để giải tỏa căng thẳng. Đúng lúc hai người chào tạm biệt, điện thoại của Vân Thường Hi nhảy đến một tin nhắn. Là của Quang Châu Tự.
Cô và cậu ta đã lâu không gặp, cũng không liên lạc gì. Tin nhắn chỉ đơn giản có vài chữ:
- Mai thi tốt nhé!
Hạ Phi Phi ghé mắt vào xem, sau đó lại nhìn cô, cười tủm tỉm:
- Cục cưng của tớ có sức hút lớn quá, Châu Tự mãi vẫn không quên được.
- Cậu đừng nói linh tinh, bạn bè chúc nhau không phải bình thường à?
Mấy ngày gần đây, điện thoại của Vân Thường Hi liên tục nhận được tin nhắn từ bạn bè và người thân, còn có của thầy cô giáo và mấy em khóa dưới. Cô chăm chú trả lời từng tin nhắn một, trong lòng có chút ấm áp. Cho nên bây giờ nhận được lời chúc của Quang Châu Tự, cô cũng chỉ xem như một tin nhắn xã giao mà thôi.
- Cảm ơn, cậu cũng vậy nhé!
Quang Châu Tự nhìn chằm chằm mấy chữ trên màn hình, sau đó tắt điện thoại, ngả người dựa vào đầu giường. Nếu lúc trước cậu ta điềm tĩnh hơn một chút, có lẽ những dòng tin nhắn này đã không khách sáo đến vậy.
Sáng sớm hôm sau, vì Vân Chính Toàn bận đi công tác nên chỉ có Vân Chính Kiệt và Mỹ Tuyết Lệ đưa cô đến điểm thi. Lập Khang Dụ đã đứng sẵn ở đó từ lúc mặt trời vừa mới hé, anh có vẻ còn sốt ruột hơn cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-anh-chu-mat-lanh/2693417/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.