Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới đó mà Vân Thường Hi đã học đại học đến năm thứ tư. Cô đang bận rộn soạn luận văn tốt nghiệp, còn Lập Khanh Dụ thì đang quay cuồng trong đống kế hoạch lễ cưới mà bên tổ chức sự kiện gửi đến. Anh biết cô còn có ý định học thạc sĩ ở Hà Lan nhưng anh không yên tâm để cô sang bên đó một mình. Vân Thường Hi năm nay đã sắp hai mươi hai tuổi, càng lớn càng xinh đẹp, anh sợ nếu anh không cưới sớm, e là sẽ bị người khác cướp đi mất. Công chúa mà anh cưng chiều suốt mấy năm trời, sao có thể để rơi vào tay kẻ khác chứ! Mấy ngày trước anh vừa cầu hôn cô xong, “đêm dài lắm mộng” - cô đã đồng ý cưới anh, anh không thể chờ lâu thêm nữa.
Những ngày này, Hoàng Thanh cũng phấn khích không khác gì con trai mình. Dễ gì mới có một dịp lớn như vậy, bà chỉ hận không thể đem loa thông báo cho cả xóm biết rằng mình sắp có một cô con dâu vừa tài năng vừa xinh đẹp. Tối đó, Lập Khanh Dụ vừa đi lấy nhẫn cưới về, anh cất chiếc hộp nhung đẹp đẽ vào hộc tủ đầu giường, sau đó ra ngoài nói chuyện với mẹ.
- Mẹ, có phải mẹ biết thêu tranh chữ thập không?
- Ừ, thì sao?
- Con muốn học.
Hoàng Thanh dùng điều khiển tắt tivi, sau đó quay sang trố mắt nhìn anh.
- Con học thêu tranh chữ thập làm gì chứ? Từ khi nào bắt đầu có những sở thích này vậy?
Lập Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-anh-chu-mat-lanh/2693402/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.