“Ừ, ta dùng bữa ở đây.”
“Dạ, hôm nay Tướng quân ở quân doanh không về, ngài và chủ mẫu ở phòng khách dùng bữa.”
Phòng khách là nơi chỉ người có địa vị trong Tiêu phủ mới được dùng bữa ở đó. Theo lý thì chỉ có Tiêu Khuynh Thành, Tiêu Thiên Kính và Hạ HầuVân có tư cách ấy. Ngày xưa lúc chưa có Tiêu Khuynh Thành nàng, thì làTiêu Thiên Kính, Hạ Hầu Vân, Tiêu Quân Nhi và Tiêu Mạc Hàn. Bình thường nếu Tiêu Thiên Kính không trở về, Tiêu Mạc Hàn cũng sẽ không về.
Đã nhiều ngày Hạ Hầu Vân không gặp Tiêu Khuynh Thành, thấy nàng trở về,còn ngồi ở phòng khách thì hơi kinh ngạc, đồng thời biết là nàng cóchuyện muốn nói, bà vẫn thản nhiên cười: “Hôm nay Khuynh Thành lại muốndùng bữa ở phòng khách, đúng là chuyện khiến người khác ngạc nhiên nhỉ.”
Dường như biết nàng sẽ nói gì với mình, bà kêu Cẩm Nương bên người mìnhra khỏi phòng. Tiêu Khuynh Thành nhìn việc đó, cầm lấy đũa ngọc, trêughẹo bà ta: “Mẹ cả à, ngài kêu mọi người đi hết, không sợ Khuynh Thànhnổi điên bóp chết ngài sao. Giống như năm đó ngài bóp chết mẫu thân tavậy.”
Hạ Hầu Vân nghe vậy thản nhiên thu lại nét mặt, một bộ dáng là từ mẫu,nhìn nàng cười nói: “Mẫu thân thật sự không hiểu Khuynh Thành đang nóichuyện gì, mẹ con chết vì khó sanh, đâu liên quan gì đến ta. Nói cũngkhông thể nói bậy được…….”
“Có phải hay không, lòng mẹ cả hiểu rõ, Khuynh Thành cũng rõ ràng.” Tiêu Khuynh Thành cố ý nói chuyện này với bà ta, sự hòa thuận giả tạo kia,không cần…….. tiếp tục nữa.
Nắm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phi-cua-doc-vuong/1622719/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.