Cố An trừng mắt, không thể tin nhìn Cố Tu Bình, bỗng nhiên đứng dậy, tát vào mặt hắn: "Ngươi ăn nói bậy bạ, ta sai ngươi làm vậy khi nào!?"
"Không có sao? Phụ thân ngài thật sự đã quên rồi ư? Đêm đó ngài gọi talên thư phòng nói rất nhiều, ngài nói ngài muốn làm Hoàng đế… Ngài nóingài muốn liên kết với Nỗ tộc tấn công Đại Tấn. . . . . ." Cố Tu Bìnhcái gì cũng không sợ, phụ thân hắn đã muốn hắn chết, sao hắn phải chophụ thân sống chứ.
Tiêu khuynh thành nhìn đến đây, buồn cười nhếch miệng, đôi phụ tử nàythật khiến nàng cảm thấy ghê tởm. Một người nhẫn tâm từ bỏ đứa con ruộtcủa mình, một người là con lại nhẫn tâm túm phụ thân xuống nước.
Ha ha, Tiêu Khuynh Thành nàng không phải là nhìn trúng điểm này sao? Sớm biết nhân phẩm Cố Tu Bình như vậy nên mới chọn hắn.
Nguyên đế vừa lòng nhìn kết quả hôm nay, mừng thầm trong bụng nhưng mặtngoài phải nghiêm túc nên vội ho một tiếng: “Hai người các ngươi khôngcần tranh cái nữa, về phần Cố ai khanh có mưu phản hay không, trẫm sẽsai Lưu đại nhân tra rõ rành mạch. Việc hôm nay dừng ở đây đi!”
Tuy rằng tất cả căn cứ đều vô cùng chính xác, nhưng cũng không thể địnhtội hai người ngay lập tức, thứ nhất là rất rõ ràng, thứ hai là rất độtngột. Chắc chắn sẽ khiến cho trên triều đình lẫn dân chúng bên dưới đềurung chuyển. Cái chính là một bộ phận binh quyền vẫn còn nằm trong tayĐại công tử nhà Thừa tướng.
Cố An chỉ biết dù hắn thằng con bất hiếu nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phi-cua-doc-vuong/1622718/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.