Editor: thuyvu115257
Trong lòng Hạ Hầu Lưu hồi hộp, sau đó chậm rãi nhếch miệng: “Chắc chắnsẽ không! Phụ hoàng, mẫu hậu, hai người cũng không muốn chuyện này bịnáo loạn ầm ĩ, nên hai người sẽ đáp ứng nhi thần!”
Sắc mặt Nguyên đế lạnh lùng, đột nhiên đứng dậy bước tới trước mặt HạHầu Lưu, nắm chặt cằm hắn, nhíu mày: “Hạ Hầu Lưu, nháo vậy đủ rồi. Nhưmẫu hậu ngươi nói đó, trẫm sẽ không chấp nhận bất cứ uy hiếp nào.”
“Phụ hoàng, người bóp chết nhi thần đi, lúc đó người không phải lo âunữa!” Tâm Hạ Hầu Lưu đã hoàn toàn chết, hắn uống rất nhiều rượu mà không cần dùng tới thức ăn, cả đại điện đều nồng nặc mùi rượu.
Hoàng Hậu đứng một bên sợ hãi che miệng, quỳ xuống trước mặt Nguyên đế:“Hoàng Thượng, Lưu nhi uống say, ngài coi như chưa từng nghe nó nói, tha cho nó đi, nô tỳ sẽ dạy lại nó.”
Nguyên đế phẩy tay, đẩy thân thể nặng nề của hắn ra, lớn tiếng nói: “Lấy roi đến cho trẫm! Thái tử không dạy sẽ ngày càng kiêu ngạo, hôm naytrẫm nhất định phải đánh cho đến khi hắn hết kiêu ngạo mới thôi!”
Nguyên đế trừng mắt nhìn Hoàng Hậu đang ôm đùi ông, lạnh lùng nói: “Buông tay!”
Hoàng Hậu sợ hãi nhìn ông, thu tay không được, mà không thu cũng khôngđược, cuối cùng Nguyên đế một cước đá văng bà ra. Cả người bà tuyệt vọng quỳ trên mặt đất, một khắc trước còn ân ân ái ái. Sao lúc này, lại cóthể vô tình như vậy, đây chính là đế vương sao?”
Lúc Nguyên đế giơ trường tiên chuẩn bị đánh Hạ Hầu Lưu, một bóng dángđột nhiên lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phi-cua-doc-vuong/1622714/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.