Editor: thuyvu
Tiêu Khuynh Thành khẽ liếc mắt, chỉ thấy hắn đi ra từ nơi trăm hoa khoesắc. Áo bào màu xanh tung bay, nhìn hắn có vài phần như tiên giáng trần, nàng mỉm cười, giơ tay.
Nhìn thấy nàng mặc áo trắng đứng giữa vườn hoa, chân váy bay bay, hắnnhảy từ trong xe ngựa ra, nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của nàng, cườisáng lạn: “Thế nào? Nhìn thấy ta rất ngạc nhiên?”
“Ngươi cảm thấy vậy à?”
Dạ Sát duỗi tay, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng, khẽ cười: “TiêuKhuynh Thành nàng thông minh như thế, làm sao mà ngạc nhiên được, chỉbằng một bức thư, chắc nàng đã sớm đoán ra rồi!”
Tiêu Khuynh Thành nhìn nam tử tuấn mỹ trước mắt, nhếch miệng cười, đẹpnhư một cây hoa thuốc phiện động lòng người: “Thoạt nhìn ngươi cũngkhông ngu ngốc như vậy, nhưng ta có vài điều thắc mắc, ngươi phải nói rõ ra.”
Dạ Sát kéo Tiêu Khuynh Thành vào lòng mình, nhìn xung quanh: “Chỗ nàythật thanh nhã mát mẻ, đúng là nơi tốt để trò chuyện. Còn ta đã nói gìvới Nỗ Vương thì sau này sẽ nói cho nàng biết, giờ chúng ta nói chuyệnquan trọng đi.”
Tiêu Khuynh Thành hiểu, nếu hắn muốn nói thì đã nói. Giờ chưa đến lúcnên không cần phải hỏi nữa: “Vậy chắc là ngươi đã nhận được thư của ta,ta muốn lật đổ người đó, ngươi có giúp ta không?”
“Cả người bổn vương đều là của nàng, giúp việc nhỏ như vậy là tất nhiên. Chút nữa ta sẽ cử người làm việc này, hơn nữa sẽ làm thật hoàn hảo, đến lúc đó có người hết chối cãi. Nhưng bổn vương có điều muốn hỏi, saonàng muốn chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phi-cua-doc-vuong/1622713/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.