Ánh trăng sáng tỏ chiếu vào trong một biệt viện côtịch.
Đây là nơi Chu phu nhân cho A Kim ở, phi thường thíchhợp để dưỡng bệnh, vì nó ở nơi hẻo lánh, thực yên tĩnh. Ngẫu nhiên nghe thấytiếng mèo kêu đầu tường. “Meo meo” hai tiếng sau đó nhảy xuống tường đi theomột lối tắc ra ngoài, đó mới là nơi náo nhiệt.
Từ lúc A Kim vào ở, Chu phu nhân cùng Chu Duẫn Can cóđến thăm tượng trưng một lần sau đó liền không có khách nữa. Nghe bà lão cứcách ha ba ngày lại đến quét dọn nói, các di nương không được sủng ở Chu giamỗi thế hệ đều được an bài ở nơi này, về sau chỉ có thể ôm hận mà chết tại đây,vì thế đương nhiên sẽ không có ai đến đây, đây quả thực là lãnh cung của Chugia.
Nơi này mặc dù bị mọi người sở vắng vẻ, nhưng may mắnánh trăng ấm áp cùng tia nắng mặt trời cũng không vắng vẻ nơi này.
A Kim thủy chung giống một tiểu nàng dâu nhẫn nhụcchịu đựng, không oán không giận. Giống như sáng nay lúc đến bảo khố, đám nữnhân đều thỏa mãn lựa chọn trang sức rời đi, Chu phu nhân lại nói với nàng:“Ngươi còn không phải người Chu gia, theo gia quy Chu gia không thể ngươi dùngđồ trong bảo khố. Ta xem làm thế này được không, vì không cho người ngoài chêcười, ta liền đem Hoàng Kim khuyên tai của ta tai cho ngươi mượn.” Tuy nói thế nhưngChu phu nhân lại cho Doãn Tâm Đường chọn đồ trang sức vô cùng quý báu.
A Kim nhìn bạch ngọc hoàn trong tay, tính chất tinhthuần, cũng vật quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-la-yeu-ke-ham-tien/2783008/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.