Hai lần súc ruột sau so với lần đầu tiên thoải mái hơn một chút, Trạch Ninh thu thập hảo dụng cụ, tẩy trừ toàn thân đi đến phòng ngủ. Ngô Hạo yêu cầu y nhất định phải trần trụi, cũng không yêu cầu y nhất định phải bò sát.
“Chủ nhân.” Nhìn đến Ngô Hạo ngồi trên sô pha, Trạch Ninh đi đến trước mặt hắn quỳ xuống.
“Trước kia có cùng nam nhân làm không?”
“Từng có, chủ nhân.”
“Số 1 hay là số 0?”
“Đều có, chủ nhân.”
“Không thể tưởng tượng được ngươi còn có thể áp người a, cái loại bộ dáng của ngươi ta còn tưởng rằng chỉ có thể bị nam nhân thao.”
Đầu Trạch Ninh ép tới càng thấp, Lời nói của Ngô Hạo khiến Y cảm thấy thẹn. Nhưng là như vậy mới tốt, chính mình không là gì cả, chỉ cần lấy lòng hắn là tốt.
“Chính mình tự khuếch trương, đem cái này nhét vào.” Ngô Hạo đem một cái nam hình không tính quá thô quăng đến.
“Vâng, chủ nhân.”
Trạch Ninh đưa ngón tay đến miệng mút vào, tiếp theo sáp nhập hậu huyệt trằn trọc khuếch trương, miệng thỉnh thoảng xuất ra rên rỉ mê người. Một ngón, hai ngón, ba ngón, Trạch Ninh rút ra ngón tay dùng miệng ngậm lấy nam hình kia. Y dùng đầu lưỡi liếm láp từ gốc đến ngọn, bảo đảm nước bọt có thể làm trơn toàn bộ.
“Ân…A…” Mặc dù nam hình không quá lớn, nhưng Trạch Ninh dù sao vẫn chưa từng làm cho loại đồ vật này tiến vào thân thể của mình, lúc đẩy vào thân thể của mình, Trạch Ninh theo bản năng run rẩy cự tuyệt.
Cuối cùng, nam hình cũng được đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-la-nguoi-no-le/132054/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.