"Tôi không biết làm thế nào mới đúng, mới cho thấy tôi thích người ta rất nhiều. Tôi còn không biết tôi thích người ta từ lúc nào, thích bao nhiêu, lại thích vì cái gì. Tôi không biết nói lời tâm tình ngon ngọt."
"Tôi chỉ biết cho người ta những gì bản thân có thể cho, nhưng lại dễ dàng khiến người ta chỉ xem trọng những thứ đó mà không phải tình cảm của tồi. Nhưng tôi không biết phải làm gì nữa."
Cô thấy cái người đàn ông đang vùng vẫy trong mê mang kia bỗng nhiên đổi giọng, mang theo hương vị tổng tài bá đạo quen thuộc mà cô từng biết nói: "Nhưng tôi thật sự không muốn từ bỏ em."
"Bất kể là yêu hay chỉ là cảm giác hài hòa khi thể xác đồng điệu, tôi cũng không muốn buông tha em."
"Cho nên Quý Linh, em thử chấp nhận tôi đi."
Mặc dù thật bá đạo khiến người ngứa răng, nhưng lần này cô lại cảm thấy cái mũi ê ẩm.
Cái người đàn ông giỏi giang đến khiến người ta ghen ty này, vì sao ở trong tình cảm lại ngây thơ thế nhỉ.
Bởi vì ông trời cho anh ta trí thông minh cùng sự ưu việt hơn người nên mới lấy đi kinh nghiệm yêu đương của anh ta?
Cho nên không có ai là người hoàn hảo cả phải không?
Thôi kệ, ít nhất cô biết cái người đàn ông này vô cùng chấp nhất. Sự chấp nhất này dành cho cô.
Thôi thì cứ thuận theo tự nhiên đi.
Yêu đương mà cứ sợ đầu sợ đuôi thì đâu phải yêu đương đúng không? Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-chu-tro-ve-the-than-muon-nghi-huu-som/3590219/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.