Mang theo suy nghĩ ngồn ngang ngủ mất lúc nào không hay, sáng hôm sau Hạ Quý Linh tỉnh lại vẫn còn mang theo ánh mắt kỳ quái nhìn người bên cạnh vẫn còn đang ngủ.
Bên ngoài mặt trời đã lên cao, so với thời gian rời giường của người đàn ông nào đó thì quả thật là trễ rồi.
Trong lòng vừa sinh ra nghi hoặc, Hạ Quý Linh nương theo ánh nắng buổi sáng bất chợt nhìn thấy vần thâm nhợt nhạt dưới mắt người đàn ông vẫn còn đang ngủ. Tư thể ngủ của hắn vô cùng quy củ, gần như cả đêm không thay đổi. Thế nhưng thời điểm ngủ rất say, cả người hắn lẫn mái đầu giống như vùi cả vào gối, trông đặt biệt dính giường, ngược lại có phần đáng yêu.
Hạ Quý Linh bất giác nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang ngủ kia, trong đầu suy nghĩ miên man.
Chẳng lẽ hôm qua không làm gì cả là do quá mệt mỏi?
Mấy hôm rồi hắn chưa ngủ ngon đi?
Mặc dù không cảm thấy Hằng Thời là một người cuồng công việc, nhưng trong nhận thức của Hạ Quý Linh, người này cực kỳ có trách nhiệm, làm việc cũng nghiêm túc. Nếu công việc dạo này bận rộn như vậy sao hẳn còn tới đây?
Hạ Quý Linh cảm thấy mình đã chạm đến chân tướng, trong lòng khó hiểu cảm thấy thỏa mãn.
Bởi vì mãi lo suy tư nên cô không phát hiện người đang ngủ kia đã mở ra đôi mắt, sâu thằm, mang theo một tia mờ mịt lúc mới ngủ dậy nhìn cô.
"Em nhìn gì vậy?"
Cho đến khi hắn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-chu-tro-ve-the-than-muon-nghi-huu-som/3590218/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.