Mộc Miên không nói gì rúc vào ngực hắn, động tác nhẹ nhàng đáng yêu khiến người ta dễ nảy sinh lòng thương cảm. Cánh tay nhỏ gầy yếu vòng qua vòng eo hữu lực của nam nhân, từ từ nhích thân thể sáp lại gần. 
Hắn nheo mắt lại, trong con ngươi đỏ cạch lăn tăn những tia sáng nguy hiểm. Hắn túm lấy cánh tay đang ôm mình đặt lên môi khẽ hôn: "Nói." 
Một chữ, không dài dòng, mang theo khí thế khiến người khác không thể chống cự, ép buộc phải nghe theo. Cô cắn cắn môi dưới, cuối cùng dưới sự uy hiếp không hề che giấu của hắn mà ngập ngừng mở miệng: "Em... có thể gặp cha mẹ không?" 
Cô dứt lời, người đàn ông vẫn không có biểu hiện gì, tiếp tục dùng miệng mình trêu chọc bàn tay xinh đẹp của cô. Mặc dù hắn không nói gì, cũng không thể hiện ra mặt, nhưng cô có thể cảm nhân được xung quanh giống như lạnh đi vài độ, động tác vân vê tay cô cũng trở nên nguy hiểm hơn. 
Thấy sự bất thường của hắn, cô lập tức đổi giọng, mềm yếu nằm nép vào lòng hắn: "Không được cũng không sao, em chỉ tùy tiện hỏi mà thôi..." 
Bấy giờ, hắn mới buông bàn tay cô ra, bờ môi lạnh áp lên điểm mẫn cảm sau tai cô, nhẹ nhàng hút vào. 
Bàn tay to lớn thô ráp đang đặt trên đùi cô lập tức luồn vào trong lớp quần áo rồi tiến thẳng về địa phương mềm mại trên ngực, bắt đầu nhào nặn. 
Cảm nhận thấy sự khác thường của người bên cạnh, cô bất giác giật lùi về phía sau, nhưng vừa giật lại hận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-ban-tay-anh-da-huy-di-tat-ca/163356/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.