Hân Nghiên đã ở bệnh viện hơn cả tuần. Cô không muốn làm cho Uyển Tinh khó chịu nên mới quay trở về nhà
" Chị à, chị vẫn chưa bình phục hẳng mà. Sao lại về sớm đến thế "
Hân Nghiên xoa đầu cô ấy rồi dịu dàng nói
" Em không thích ở đây mà. Vẫn là nên quay về sẽ tốt hơn
Cô ấy ngơ ngác nhìn cô
" Chị à, em có nói thế bao giờ, ở lại bệnh viện sẽ tốt cho chị hơn "
" Ngốc quá không cần vì tôi mà chịu đựng, tôi biết em sợ mà "
Uyển Tinh nhìn cô càng lúc càng khó hiểu
" Chị à, sao lại xưng hô như..em đã làm gì chị giạn sao?? "
Hân Nghiên bây giờ cũng đã không còn nở nụ cười nữa. Cô cứ cảm thấy có gì đó không đúng
Uyển Tinh từ trước đến giờ có bao giờ sợ bệnh viện
" Thôi đi! Vẫn là nên về nhà đi, em cũng không muốn ở đây "
" Được! Chúng ta quay về "
Hân Nghiên nghĩ rằng cho mình bị chấn thương nặng nên có lẽ khiến mình có chút không ổn. Cô quả thật rất yêu Uyển Tinh nhưng tình cảm này so với trước kia thật sự quá khác. Cô cứ xem cô ấy là một em bé mà chăm sóc nhưng cô ấy lại vô cùng chính chắc và sắt sảo, thông minh
Quả thật so với em chính là một trời một vực
Một tuần sau
Hân Nghiên đã trở về nhà. Cô không cho em xuống nhà những lúc cô và Uyển Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-thang-muoi-ngay-duoc-soai-ty-bao-nuoi/2986679/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.