Ngày thành hôn, vải đỏ giăng đầy từ trong nhà ra đến đầu lối đi. Tôi mặc hỉ phục, trang điểm xinh đẹp, ngồi trong phòng chờ Cảnh Điền đến.
"Hôm nay trông tiểu thư đẹp quá! Chúng em thấy mà ngưỡng mộ! Em quyết định rồi, sẽ ở giá thế này hầu hạ tiểu thư!" Trúc Nhàn vui vẻ nói, tiện tay chỉnh lại trâm cài trên đầu tôi.
"Bích Mỹ không muốn lấy chồng nữa cũng đành thôi nhưng em thì vẫn phải kiếm một đức lang quân tốt mà dựa dẫm chứ?""Em giờ vẫn tự lo cho mình tốt, có người dựa dẫm là chị đây, thì việc gì phải tốn nước mắt với đám đàn ông ấy!" em tự hào nói."Khụ khụ!" tôi đang uống ngụm nước cũng phải bị sặc khi nghe câu nói ấy. Nghi ngờ con bé này có phải là đang nhắc khéo tôi hay không.
- "Tân lang đã đến cửa, mời nhà gái dắt tân nương ra cử hành lễ bái đường!" Trưởng làng là người đứng ra chủ trì lễ cưới của chúng tôi.
Trúc Nhàn cầm tay tôi bước ra, trao tận tay Cảnh Điền. Trong sắc đỏ rực rỡ lúc ấy, hắn trông rất anh tuấn, có thể so sánh với những người mẫu hàng đầu mà tôi hay xem trên điện thoại.
Hôn lễ thành công tốt đẹp dưới sự chúc phúc của toàn thể dân làng. Mọi người đang chè chén vui vẻ ở sảnh trước, thế mà tôi lại nghe tiếng sụt sịt phát ra ở đâu đó, hóa ra là Thiên Trị.
"Sao anh lại khóc?""Ta khóc 1 phần là mừng cho cô cuối cùng cũng lấy được tấm chồng như ý. Phần còn lại là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-doi-muoi-cho/3738442/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.