Sau khi sắp xếp chu toàn cho Hữu Chính lên Kinh, chúng tôi lại bận rộn với mớ công việc trong phủ. Tiết trời mưa phùn se lạnh, cũng phải chuẩn bị kỹ lưỡng một chút.
Đống rơm rạ đợt trước gánh về, dùng ủ ấm cho trâu bò cùng lũ ngựa trong truồng. Tôi có xin một ít dùng trồng nấm, cũng là học đòi trên mạng, không biết có thành công hay không.
Hôm nay ra thăm, giở lên thấy mấy ụ nấm rơm xinh xinh thì tôi biết mình đã làm khá tốt. Rủ đám Hạnh, Hân cùng đem dụng cụ ra thu hoạch, cũng tầm đầy hai rổ vừa. Ấy vậy mà hai cô nàng khá ngạc nhiên vì chưa ăn lần nào, Hạnh kể là thấy nó mọc đầy ra nhưng sợ nấm độc nên không giám thử.
Mà kể ra cũng phải thôi, từ nhỏ đến lớn, các nàng ở trong phủ, tuy thức ăn không phải là cao lương mỹ vị nhưng được đối đãi không tệ, nào ăn đến mấy cái này bao giờ.
Tôi cũng nhờ bà nội chỉ dạy mới biết nấm này có ăn được hay không và còn chỉ cách phân biệt từng loại nấm khác nhau. Tôi kiên nhẫn giải thích từng chút về nấm rơm, cũng như chỉ cách chế biến như nào. Một phần đem xào, phần còn lại đem nấu cháo gà.
Trước khi đem lên bàn ăn mời vợ chồng quan huyện dùng thì chúng tôi dưới bếp đã thử qua một chút để giải thích với đầu bếp là ăn nó rất an toàn. Mọi người ai nấy đều tấm tắc khen ngon, thế là lại thêm món vào thực đơn. Riêng Hữu Thành thì cứ húp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-doi-muoi-cho/3727844/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.