🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hữu Chính vừa làm bài xong, bước ra cổng đã bị Thiên Trị khoác vai nói:



- Lần này, ta đã nắm chắc trong tay sẽ tiến thẳng đến thi đình sắp tới! Ngẫm lấy cái danh Hội nguyên ( đứng đầu thi hội) sẽ khó nhưng cũng không phải dạng ngu dốt đến mức không lấy được Phó bảng ( xem như giải nhì)."



- "Cũng đã cố gắng hết sức rồi, 7 phần sức thì 3 phần là cơ hội đấy huynh!" Hữu Chính cười bất đắc dĩ.



- "Nay thi xong thảnh thơi tí, ta đến nhà đệ làm khách! Tiện đấy chào hỏi Thiện một chút, từ lúc về lại đến giờ chưa có buổi hội họp nào cả!" Trị kéo hắn đi về.



- "Ấy Ấy, ta vừa chợt nhớ ra, hôm nay sai bọn hắn ra đồng gánh rạ, nom giờ đã đi! Với lại ta mệt lắm, hẹn huynh dịp khác!" Hữu Chính từ chối khéo.



Thiên Trị nheo mắt nhìn, thả tay áo Chính ra, đi 1 vòng quanh rồi tra hỏi:



- "Bình thường mỗi lần ta nói đến nhà đệ, đệ không do dự mà ân cần tiếp đón, đây là lần đầu tiên đệ từ chối đấy!"



Trị đưa lều chõng cho gia đinh mang về, bản thân thì thong dong hướng phủ Trần đi đến, mặc kệ Hữu Chính phía sau đuổi theo giải thích.



Nghe Thiên Trị đến, tôi vội vàng lẻn vào phòng anh Thiện, lôi ra một bộ đồ cũ, vò tóc cho hơi xù, thấy chưa đủ chân thật lắm bèn lấy ly nước trà đổ một ít nước ra tay bôi lên tóc, sau đấy lại cột cao lên, bôi ít bùn đất ở hồ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-doi-muoi-cho/3727843/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chín Đợi Mười Chờ
Chương 9: Ôm ôm, ấp ấp
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.