Trong cơn mơ ngủ, cảm nhận đường đi không còn gập ghềnh nữa, đầu kê lên một thứ rất êm có nhiệt độ, vừa mềm lại vừa ấm, tôi đưa tay sờ soạng, đưa đến nửa vời thì bị một bàn tay khác ngăn chặn.
Bỗng chốc bừng tỉnh, mở mắt ra thấy mình vẫn còn nằm trên xe ngựa, nhưng tư thế không đúng lắm, tôi đang gối lên chân của Hữu Chính, tay xém nữa sờ đến giữa 2 chân hắn, bên tai vang lên tiếng nói:
- “Tỉnh rồi à? Sàm sỡ thế đủ chưa?” Hữu Chính nhìn xuống, châm chọc.
Tôi hốt hoảng ngồi nép sang một bên, chỉnh lại tóc tai. Ối giời ôi, ngượng quá thể.
- “Chúng ta đến kinh thành rồi ư?”
- “Ừ, cũng được một lúc rồi!”
- “Sao...sao công tử không gọi tôi dậy ạ?”
- “Vì ngươi ngủ ngon quá! Mau xuống thôi, tối nay chúng ta sẽ ở quán trọ!”
Vừa bước vào cửa, chủ quán trọ chạy ra đon đả nói:
- “Dạ bẩm các quan khách, phòng đã được chuẩn bị tươm tất rồi ạ! Các vị có thể an tâm nghỉ ngơi!"
Bà ta đưa chúng tôi lên trên lầu, vẫn giữ khoảng cách đúng mực, đẩy cửa các phòng.
- “Dạ bẩm, theo yêu cầu của quan khách, tôi đã chuẩn bị tốt 2 phòng. Nếu có gì cần gọi thì cứ rung chuông ở cạnh cửa, tôi xin lui trước!” Thị nói xong liền bước xuống lầu.
Tôi bước vào phòng, điều mừng rỡ là chủ quán đã pha sẵn nước tắm, có tiền đúng là đãi ngộ khác hẳn.
Nằm trong bồn nước nóng mà thấy sung sướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-doi-muoi-cho/3727838/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.