🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sáng hôm sau, tôi được Hạnh gọi dậy. Em đưa đến trước mặt tôi một chén nước rồi cười hỏi:



- “Chị đã tỉnh hơn chưa? Thế còn nhớ gì không?”



Tôi chỉ mơ hồ nhớ đến đoạn bị ngã mà thôi, Hạnh bèn tường thuật lại đầu đuôi tình huống. Trời ơi, tôi biết giấu mặt đi đâu đây, nào giám gặp mặt Hữu Chính nữa, nhục ơi là nhục!



- “Chân chị đang đau nên cứ nghỉ tạm vài hôm đi, để em và Liên thay phiên hầu hạ phu nhân. Chừng nào chân chị ổn thì tiếp tục công việc!”



- “Vậy đành nhờ em rồi!” tôi chợt nhớ trong túi đồ mình cầm về có thứ muốn đưa cho Hạnh.



- “Hôm qua lúc dạo chợ huyện, thấy cây trâm gỗ này rất đẹp nên chị nghĩ sẽ hợp với em, em xem có hợp ý không?”



Tôi cài lên búi tóc của Hạnh, trên trâm là một đóa hoa sen nhỏ màu hồng, rất hợp với bộ đồ của em. Hạnh tuy da hơi đen nhưng khuôn mặt cũng có nét dễ nhìn, lại pha chút tinh nghịch, sửa soạn thêm tí có mà khối anh mê.



Em nhào đến ôm tôi, cảm động nói:



- “Đây là món quà đầu tiên em nhận được, giá như chị là chị gái của em thì tốt biết mấy!”



- “Đừng khóc nữa, em khóc trông xấu lắm, phải cười nhiều lên mới đẹp!”



Sau khi được tôi dỗ ngọt, Hạnh vui vẻ đi làm công việc của mình, trong phòng lại trở về một mảng yên tĩnh.



Nằm mãi cũng chán nên tôi khập khễnh bước đến cái đình nhỏ cạnh hồ Sen. Chỗ này

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-doi-muoi-cho/3727837/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chín Đợi Mười Chờ
Chương 3: Lên kinh trắc trở
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.