“Y còn tưởng rằng nguyên tắc và kiên trì là chuẩn mực khi làm bất cứ việc gì, nhưng không ngờ, không phải tất cả mọi chuyện liên quan đến nguyên tắc của bản thân, đều có thể bóp chết không chút lưu tình. Thí dụ như, tình yêu.”
***
Sáng hôm sau đã phải bay rồi, hôm nay đáng lẽ nên nhân lúc rảnh rỗi mua về những thứ còn chưa mua.
Tối hôm qua vì Tôn Vũ Tân gây chuyện và vị khách không mời trong khách sạn, Nhâm Viễn đến tận bốn giờ sáng mới ngủ. Anh vốn có một chút bệnh quen giường, tuy rằng từ khi làm tiếp viên hàng không đến nay tật này đã tốt lên không ít, nhưng lúc anh đang có tâm sự, trước sau vẫn rất khó ngủ yên.
Ngủ một giấc khiến cảm giác lười biếng mấy ngày nay bị xua tan, chuẩn bị buổi chiều đi dạo ở trung tâm thành phố, mua lá trà cho cha và quà cho bạn bè. Nghe nói cửa hiệu bán lá trà ngày xưa đã chuyển sang đường Tường Ân, tin tức này là từ cái tên tối qua ngồi trong phòng cười một cách quái dị nghênh đón mình – Lạc Kiều Xuyên, nói là nghênh đón còn không bằng nói là kinh hãi.
Nhớ lại trước đây, tên kia tựa hồ thay đổi rất nhiều… Y trước đây, không có dáng vẻ của lưu manh, trái lại hiện tại cả ngày trong quán bar cùng một nhóm bạn không đàng hoàng, hơn nữa… còn là gay nhỉ? Thật muốn cảm thán, số phận thay đổi thất thường, có ai mà không thay đổi chứ?
Nhâm Viễn đứng ở cửa khách sạn đợi không lâu, nhân viên giữ cửa đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-cay-so-tinh-nhan/86130/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.