“Cậu hút thuốc, lại uống rất nhiều rượu, nhìn thì như đang rất thoải mái mà nói, thời trẻ ai mà chưa từng yêu phải một tên xấu xa. Thế nhưng, truyện cười không buồn cười nhất trên đời này. Chỉ cậu mới biết.”
____________________
Lạc Kiều Xuyên ngồi hút thuốc ở BLEIB, đây là thói quen của y ——tranh thủ lúc rảnh giữa giờ ra ngoài hít thở không khí, trước đây bị Lê Hân tóm được đang ngồi ở cửa sau hút thuốc, liền giả vờ như rất thấm thía nói với cậu: làm việc lâu dài ở môi trường thế này nhất định sẽ giảm thọ, hơn nữa còn rất dễ mắc các bệnh về tim mạch, cho nên nhất thiết phải thả lỏng kịp thời, biết chưa? Khi đó y trong miệng ngậm thuốc, híp mắt nhìn Lê Hân giơ ngón giữa với y.
Lam Bát kẹp ở tay, y lấy ra điện thoại trong túi quần ra xem thời gian, lại bị tên của Nhâm Viễn lần đầu tiên xuất trên màn hình của mình làm cho suýt nữa tay run, thiếu chút nữa quên mất đêm qua anh cố ý để lại số điện thoại của mình.
Lạc Kiều Xuyên ngậm thuốc, tính toán trong lòng hồi lâu, sau đó liền gọi lại cho cuộc gọi nhỡ vừa rồi.
Điện thoại rất nhanh được bắt máy, đầu kia truyền đến thanh âm quen thuộc và ngữ khí ôn hòa không nóng không lạnh: “Alo?”
“Vừa rồi không nghe điện thoại, có chuyện gì?”
“À thật ra cũng không có gì, chỉ là muốn hỏi ngày mai cậu làm việc đến mấy giờ?”
Lạc Kiều Xuyên chớp mi, không phải nói cậu chờ điện thoại của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-cay-so-tinh-nhan/2488961/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.