“Con người ta cố chấp với cái gì, thì bị chính cái đó gây khó khăn. Lúc này y giống như một con thú bị vây hãm, bị một tấm lưới tên là Nhâm Viễn ghìm chặt lại, không thể động đậy.”
___________________
Lúc điện thoại vang lên, Nhâm Viễn đang nhét các thứ đi cùng cha mua về từ chợ đêm vào tủ lạnh, từ những nguyên liệu nấu ăn tươi mới đến các loại gia vị, gần như đủ hết. Wart có sở thích nhồi đủ loại nguyên liệu nấu ăn vào tủ lạnh, cũng giống như phụ nữ luôn muốn dùng quần áo để nhồi chật cái tủ đồ.
Sau khi nghe máy, Nhâm Viễn trả lời hai câu, sau đó sửng sốt trong chốc lát.
Buổi diễn mấy ngày trước của y ở Australia cuối cùng vẫn là không đến xem, đoán y có lẽ sẽ vì thế mà có chút khó chịu, nhưng không ngờ tới người này bây giờ lại cố ý bay trở lại, không biết là đang theo đuổi cái gì.
Nghe hiểu từ đầu đến cuối, Nhâm Viễn nhíu mi rồi lại nhất thời muốn cười, nghĩ thầm đâu ra có người ngốc đến mức lưu lại tin nhắn ở chỗ radio tìm người như vậy chứ? Vào ngày không bay, đương nhiên là sẽ ở nhà nghỉ ngơi. Nhưng nghĩ lại lại nhận ra, nơi này với y mà nói chính là một nơi hoàn toàn xa lạ, toàn bộ tin tức trong tay y chẳng qua chỉ là tên và chức nghiệp của mình, y còn có thể tìm đến đâu đây?
Đúng lúc có quen biết với người làm ở bộ phận điều khiển mặt đất đang trực ban, vì thế liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-cay-so-tinh-nhan/2488929/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.