Thi Tiểu Vận không cho là đúng, nhẹ nhàng nói: “Vậy bây giờ anh có thể lái xe đi cùng với bạn cùng phòng.”
Kì Du Dương chậc nhẹ một tiếng, cúi đầu nhìn cô, khóe môi cong lên: “Anh bây giờ đã cải tà chính quy rồi, không chơi cái đó.”
Thi Tiểu Vận cười khẩy.
Kì Du Dương bóp bóp tay cô, cân nhắc nói: “Ngày mai có muốn anh đưa em ra sân bay không?”
“Không cần, lúc đó em sẽ đi cùng nhiếp ảnh gia đến sân bay.” Thi Tiểu Vận nhẹ giọng giải thích.
Kì Du Dương khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía cô: “Nam hay nữ?”
“Nam.”
Kì Du Dương nửa thật nửa đùa cảnh cáo cô: “Nhiếp ảnh nam? Vậy mấy ngày ở Nhật Bản nhớ phải ngoan đấy.”
Thi Tiểu Vận không trả lời, cúi đầu trả lời tin nhắn.
Kì Du Dương ôm lấy cổ cô, cúi đầu ghé sát vào tai cô, ấu trĩ hỏi: “Nghe thấy chưa hả?”
Thi Tiểu Vận ngẩng mặt lên, nói biết rồi cho có lệ sau đó lại trả lời tin nhắn.
Kì Du Dương lái xe đưa Thi Tiểu Vận về nhà cô, lúc cô đang định đẩy cửa anh nắm tay cô lại, bóp bóp tay cô, hỏi: “Thứ bảy này thật sự không thể về à?”
Thi Tiểu Vận quay sang nhìn anh, mắt hai người đối diện nhau, lúc này cô nghĩ muốn đồng ý với anh nhưng cô lại chỉ nói hai câu một cách mơ hồ: “Xem tình hình đã, nếu có thể về em sẽ cố gắng để về.”
Anh gật đầu, tay anh đặt lên vô lăng, nói: “Đến lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-trong-hanh-phuc/3747785/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.