Dùng bữa tối xong, Lâm Xuân Tư bị Phó Yến đẩy ra sofa ngồi nghỉ. Cậu ngắm bức tranh gỗ khắc một đôi chim công đang xòe cái đuôi gồm nhiều lớp họa tiết trên tường. Màu gỗ sẫm, đường vân mềm mại như sóng, rất ưng mắt.
"Em thấy chán thì bật TV lên xem." Phó Yến đang rửa bát nói vọng ra.
Cậu đáp vâng, cầm remote rồi lại bỏ về, thấy một cuốn sách dạy làm gốm ở dưới gối lót, tò mò mở ra xem thử. Dấu sách có dây cột hình một chú mèo đang duỗi mình phơi cái bụng trắng mập. Lâm Xuân Tư thầm cười: mèo đáng yêu, người đã kẹp dấu sách cũng đáng yêu nốt.
Phó Yến cầm ra hai tách trà gừng, ngồi xuống bên cạnh cậu: "Em đỡ hơn chưa? Có còn khó chịu không?"
"Đỡ rồi ạ, ăn vào là em dịu bớt." Cậu cảm ơn về trà, hiếu kỳ: "Anh có học làm gốm sao?"
"Ừ, để thư giãn. Tôi học vào mỗi cuối tuần, được gần một năm nay." Phó Yến mỉm cười chỉ bộ ấm chén gốm trưng trên kệ: "Tay nghề nghiệp dư của tôi đấy."
Trên cái kệ hình lục giác còn có bốn chai rượu tây cột nơ, một máy hát đĩa than cổ như bông loa kèn lớn, một bình gốm sứ cắm một nhánh hoa trà nụ đỏ kiêu sa. Đằng sau bình có treo một bức tranh chữ cổ.
Một góc nhỏ, nhưng đủ để nói lên rất nhiều về chủ nhân của nó. Lâm Xuân Tư cảm thấy một sự hòa hợp giữa phương tây và phương đông.
"Anh tự cắm hoa đó sao?"
"Ừ, vì tự cắm nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-son-ca-trong-tui-ao/2535632/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.