Ngấp nghé sang thu, ông cụ Phùng lại trải qua một cuộc tiểu phẫu, chưa hồi phục mà cứ phàn nàn: "Ta muốn ra ngoài vận động! Nằm mãi thì sẽ mọc nấm mất!" 
"Ông cứ mọc cho cháu xem thử." Phó Yến thản nhiên đáp. 
"Cháu cứ như vậy thì ta sẽ không công nhận cuộc hôn nhân sắp tới đâu!" 
"Vâng, cháu đang cân nhắc về chuyện đó." 
"Cháu nói vậy là sao?" Ông cụ bật dậy, giọng lớn hơn: "Cháu định không cho ta tham dự hôn lễ à? Cháu dám à? Ta đã làm gì sai với cháu đâu? Sao cháu có thể xử với ta như vậy?" 
"Ông nội." Anh chợt nhíu mày: "Bác sĩ đã nói thế nào?" 
Phùng Mậu nằm lại xuống, hừ hừ qua mũi: "Cháu với thằng Hai thương lượng hợp đồng sao rồi? Ta nói trước tụi bây chớ có giở chiêu trò gì dưới mắt ta. Ông già này vẫn tinh lắm, chú Hai tụi bây còn chưa qua mặt được ta đâu." 
"Vâng, vâng." 
"Là người một nhà với nhau cả, nếu cháu và thằng Hai không đạt được thỏa thuận thì nhờ đến trưởng bối dàn xếp. Chớ có tương tàn. Không là ta từ mặt hai tụi bây!" 
Ông cụ nói, đoạn bắt Phó Yến bóc quýt cho mình, lèm nhèm mắt: "Con bé Diệu Ý còn chưa ra khỏi phòng à?" 
Vào một ngày chẳng đẹp trời lắm, ông anh họ mà bạn xem như huynh đệ dẫn thần tượng của bạn về nhà và nói đây là người mà ảnh sắp cưới thì bạn sẽ phản ứng như thế nào? 
Phùng Diệu Ý khóc tại chỗ, rồi chạy về phòng ôm poster khóc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-son-ca-trong-tui-ao/2535518/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.