Xe đỗ lại dưới chân cầu. Ánh trăng nhợt nhạt rọi xuống dòng nước, trôi nổi theo bước chân người. 
Tiếng mõ vang vang nhịp nhàng. 
Lâm Xuân Tư lui tới một cách lặng lẽ, lặng lẽ đưa tiền phúng viếng, rồi ra về cũng trong lặng lẽ. Đi qua cửa, cậu chợt nghe tiếng con gái ré lên: "Anh kia là đồng nghiệp của Hảo à? Đẹp trai quá..." 
Cậu nhanh chóng bỏ đi, tấm áo sơ mi đen hòa vào màn đêm. 
Phó Yến tựa vào cửa xe chờ đợi, hai cánh tay lộ ra ngoài, điếu thuốc cháy trông như một đóa hồng. 
Lâm Xuân Tư kéo anh lại xắn tay áo xuống, rồi vứt điếu thuốc vào thùng rác: "Lần này anh phải cai thuốc cho dứt điểm." 
Xe chuyển bánh, lìa bỏ ánh trăng bập bềnh dưới dòng nước. 
Bình minh ló dạng trên mặt biển, chùm tia sáng tỏa rạng như những vết nứt. 
Lâm Xuân Tư cúi xuống tháo giày vớ, xắn gấu quần, sải chân trần lao xuống. Cậu chạy dọc dải cát thấm vệt nước uốn lượn mềm mại, sóng vỗ vào làm cả người giật bắn lên vì lạnh, bật ra tiếng cười rộ. 
Biển xanh nối liền cát trắng, những luồng sáng óng ả như sa lụa vấn vít, vòng quanh cậu trai trẻ đang dang rộng tay gom gió biển vào lòng. 
Phó Yến bỗng muốn ngưng đọng thời khắc hiện tại. 
Bởi vì chàng trai của anh vốn nên có dáng vẻ thế này. Cậu trẻ trung rực rỡ, can đảm đam mê, sẵn sàng vấp ngã, không cần phải trăn trở suy nghĩ về ngày mai. 
"Phó Yến!" Lâm Xuân Tư chống tay lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-son-ca-trong-tui-ao/2535516/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.