Sáng sớm hôm sau, trời mới tờ mờ sáng, Bùi Hướng Tước đã mở mất, mơ màng trở mình, trước mắt là mảnh tường loang lổ đầy mùi ẩm mốc, cậu lập tức tỉnh táo. Đây không phải Trữ Tân, không phải nhà cậu, nó chỉ là một nhà kho cậu đã sống hơn chục năm.
Cậu nghĩ một lúc, định tiếp tục thuyết phục Bùi Định.
Bên cạnh lại có một tờ giấy, Bùi Hướng Tước nghiêng đầu nhìn, Bùi Định đưa tờ giấy cho cậu, xong lại cùng Chu Tú ngồi xuống cái ghế cách đó không xa.
Đôi mắt của bọn họ đen kịt ẩn chứa những tâm tỉnh phức tạp lại khó hiểu khiến Bùi Hướng Tước cảm thấy kỳ quái.
Cậu cúi đầu, đọc được những gì viết trên giấy: "Chuyện hôm qua con nói là sự thật, ba mẹ đã biết. Theo lời con nói là do con may mắn, nhận được tài trợ. Đây đúng là một cơ hội học tập tốt, trường lại ở thành phố, không giống với trường học trong thôn chúng ta. Con là anh cả, lâu rồi không đến trường, lại không nghe được người khác nói gì, cơ hội này cho con con cũng không dùng được. Không bằng con nói với cô giáo ở trung tâm cứu trợ, đưa cơ hội này cho Tiểu Long. Để nó có cơ hội học tập tốt hơn, con với Tiểu Long là người nhà, cho nó hay cho con đều giống nhau mà đúng không? Ngày sau nó có tiền đồ, hai anh em cũng không phải người xa lạ cả nhà hòa hợp."
Bùi Hướng Tước giống bị dội một chậu nước lạnh, trước mắt tối sầm, cả trang giấy có hơn mấy chục chữ, mà cậu đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen/1384682/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.