Ăn tối cùng? Dụ Kiều Nga đang cố ý dụ hoặc hắn đây mà. Mới mấy ngày không gặp mà đã nhớ hắn như vậy rồi sao? Quả nhiên hắn rất có sức hút mà!
Bá Cửu Lục bị mê hoặc một chút, bỏ qua chuyện lúc đầu thì đúng là ngọt ngào mà, hắn cười nhếch khóe môi: “Nếu chưa ăn, em định ăn cùng tôi ăn bằng cách nào đây?”
Tiểu tình nhân thì vẫn là tiểu tình nhân thôi, sao có thể chống đối hắn được, chắc là rung rinh với hắn rồi chứ gì. Còn bày đặt bày trò khiêu khích khiến hắn nổi giận hắn, chắc Dụ Kiều Nga giỡn chơi thôi.
Dụ Kiều Nga nhịn xuống xúc động nhìn thằng ngu nhìn hắn, cúi đầu nắm dây lưng, kéo nhẹ cổ áo, cười ái muội: “Tất nhiên là, chúng ta online ăn cơm chung rồi. Người ta không đợi được đến lúc ngài về đâu mà.”
Ọe, với cái giọng điệu này của nguyên chủ, không đi làm diễn viên lồng tiếng thì thật là đáng tiếc.
Bá Cửu Vân được lấy lòng, nhưng vẫn làm giá: “Ha, vậy thì tiếc thật đó. Tôi đã ăn tối rồ-”
Tút tút tút...
Bá Cửu Vân hoang mang: “??”
Dụ Kiều Nga trợn mắt, cúp điện thoại cái rụp: “Lãng phí thời gian!” Làm cậu bán sắc mấy phút liền, cái gì cũng không chiếm được.
[...Cúp ngang vậy, cậu không sợ Bá tổng nổi khùng?]
Cậu tranh thủ tải chơi mấy ván Sudoku, không chút lo sợ: “Nói mạng lag.”
[...Còn hợp đồng thì sao?]
Dụ Kiều Nga ngớ người, xụ mặt, chọc trúng bom: “...” Má nó, quên mất vụ này. Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen-cua-ba-tong-rat-ngoan/3549492/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.