Chương trước
Chương sau
Ăn tối cùng? Dụ Kiều Nga đang cố ý dụ hoặc hắn đây mà. Mới mấy ngày không gặp mà đã nhớ hắn như vậy rồi sao? Quả nhiên hắn rất có sức hút mà!

Bá Cửu Lục bị mê hoặc một chút, bỏ qua chuyện lúc đầu thì đúng là ngọt ngào mà, hắn cười nhếch khóe môi: “Nếu chưa ăn, em định ăn cùng tôi ăn bằng cách nào đây?”

Tiểu tình nhân thì vẫn là tiểu tình nhân thôi, sao có thể chống đối hắn được, chắc là rung rinh với hắn rồi chứ gì. Còn bày đặt bày trò khiêu khích khiến hắn nổi giận hắn, chắc Dụ Kiều Nga giỡn chơi thôi.

Dụ Kiều Nga nhịn xuống xúc động nhìn thằng ngu nhìn hắn, cúi đầu nắm dây lưng, kéo nhẹ cổ áo, cười ái muội: “Tất nhiên là, chúng ta online ăn cơm chung rồi. Người ta không đợi được đến lúc ngài về đâu mà.”

Ọe, với cái giọng điệu này của nguyên chủ, không đi làm diễn viên lồng tiếng thì thật là đáng tiếc.

Bá Cửu Vân được lấy lòng, nhưng vẫn làm giá: “Ha, vậy thì tiếc thật đó. Tôi đã ăn tối rồ-”

Tút tút tút...

Bá Cửu Vân hoang mang: “??”

Dụ Kiều Nga trợn mắt, cúp điện thoại cái rụp: “Lãng phí thời gian!” Làm cậu bán sắc mấy phút liền, cái gì cũng không chiếm được.

[...Cúp ngang vậy, cậu không sợ Bá tổng nổi khùng?]

Cậu tranh thủ tải chơi mấy ván Sudoku, không chút lo sợ: “Nói mạng lag.”

[...Còn hợp đồng thì sao?]

Dụ Kiều Nga ngớ người, xụ mặt, chọc trúng bom: “...” Má nó, quên mất vụ này. Tại Bá Cửu Lục hết, nói chuyện thấy ớn.

“...Mày đưa tao sơ yếu lí lịch của Dụ Kiều Nga nguyên bản đi.” Lỡ đang làm mà nghỉ thì bồi thường chết.



Vậy thì trước mắt cậu phải chải chuốt rõ ràng lại lý lịch của nguyên chủ cái đã.

Dụ Kiều Nga, nam, 22 tuổi, tạm nghỉ học đi làm phục vụ bưng bê trong quán bar nổi tiếng Dạ Thất. Có lòng đi quyến rũ ông chủ lớn kiếm tiền nhưng vì thấy người ta lớn lên xấu nên chưa múc được ai, cũng như vẫn còn nguyên si cái thân ngọc ngà này.

Dụ Kiều Nga này cũng thật là, còn chê xấu không chịu tiếp nữa mới ghê, làm Money Boy mà tưởng làm hoàng đế tuyển phi không bằng, đẹp trai mới chịu.

Cậu ta không phải chê mấy ông chú, thiếu gia có tiền xấu thôi đâu, còn mắng chửi người ta. Gây thù chốc oán khắp nơi, không phải bị Bá Cửu Lục vớt ra, chắc đang bị hội đồng bông cúc rồi.

Nghĩ mà sợ, nghĩ mà sợ.

Dụ Kiều Nga nhịn không được mắng mỏ nguyên chủ, mắng sang hệ thống: “Làm trai bao còn muốn người ta lập đền thờ, sao không lên sao Hỏa hái ông trời luôn đi? Mày nữa, mày hay lắm, chọn cho tao cái thân thế này cmn là muốn tao chết sớm mau chút à?”

Chờ đi xong phần kịch bản làm chim, trong mắt Bá tổng chỉ biết có thụ chính, mấy thằng nhà giàu xấu xí kia thế nào cũng tìm cậu tính sổ!

[...Chịu, thiết lập kiểu này mới phấn khích chứ.]

Kiểu anh hùng vớt mỹ nhân như này mới làm Dụ Kiều Nga ngoan ngoãn làm tình nhân nhỏ cho Bá Cửu Lục, một lòng một dạ với hắn, ngáng chân thụ chính. Cao trào của truyện, pháo hôi phản diện phải có quá khứ bi thương mới thuyết phục chứ.

Mấy đoạn cốt truyện ngược thụ này có một chân của nhân vật tình nhân như cậu nhúng chân vào, làm thụ chính hiểu lầm thương tâm, vào công ty công chính làm khó dễ công việc của thụ chính,... Chuyện nào đáng ghét đều một mình Dụ Kiều Nga ôm thầu, cách cái chết chỉ có một lóng chân nữa.

Dụ Kiều Nga ôm đầu, tuột xuống giường: “...” Vẫn là tìm chút tìm lối thoát cho đôi ta thôi.

[Đi đâu đó?]

“Đi bàn chuyện làm ăn, kí hợp đồng chục triệu.” Xỏ dép, mặc thêm cái áo khoác.

[??]



Chim hoàng yến còn có thể kí hợp đồng gì được? Hợp đồng bán thân à?

________

Phòng quản gia.

Rầm!

Quản gia đang ngồi đếm tiền trong phòng, gặp được khách không mời mà tới, giật thót cả mình: “...”

Dụ Kiều Nga thu chân, thoải mái vẫy tay chào, còn móc điện thoại ra soạn sẵn văn bản: “Rảnh chưa? Đi bàn chuyện hợp đồng làm chim của tôi một chút, đãi ngộ, tiền lương này kia chừng nào phát? Có thể ứng trước tí tiền không?”

Thằng Bá Cửu Lục láo quá làm cậu cúp ngang, nhưng chuyện tiền nong thì không thể cup ngang được, đành phải làm phiền bác quản gia đa năng thôi.

Quản gia ôm đống tiền vào lòng: “...” Cái gì cũng có thể từ từ nói mà?

Cậu nhìn một đống tiền mặt trên tay quản gia: “Trời, có nhã hứng quá ta, còn đếm tiền, để tôi đếm giùm cho nè.”

Răng rắc, răng rắc.

Chụp hình lại, mai mốt quản gia có bị bắt vì tội tham ô thì đây chính là bằng chứng chân thực nhất. Lại nắm thóp quản gia, hoàng yến vui vẻ trở lại.

Quản gia cơ thể khỏe mạnh mà cũng bị cậu làm cho tức muốn hộc máu: “Ông nội, ông của con! Không thể cho con chút không gian bình yên sao?” Hết ghi âm rồi ảnh chụp, sao Dụ Kiều Nga không đổi nghề làm phóng viên luôn đi, làm tình nhân chi rứa!

Dụ Kiều Nga: “Không thể. Ông nội muốn nhìn hợp đồng, đưa lẹ lên.”

Cậu kiếm trong phòng của mình một vòng, không thấy bóng dáng hợp đồng dưỡng tình nhân đâu, chỉ có thể là quản gia giữ. Không có thì càng tốt, cậu có thể bàn một chút đãi ngộ khi làm tình nhân lại với Bá Cửu Lục, tăng thêm tiền!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.