Nước Mễ lúc này đang là buổi tối 11 giờ đêm, là thời gian nghỉ ngơi thư giãn của Bá Cửu Lục sau một ngày ngồi văn phòng gãy lưng.
Bá đạo tổng tài không phải chỉ có cái mác cho đẹp, Bá Cửu Lục được làm công chính thì dáng người đẹp khỏi phải bàn, cơ bụng cơ bắp tám múi, chân dài thẳng tắp, một đầu tóc đen mượt mà, gương mặt như phác họa tượng David, hoang dã và đầy mị lực.
Vừa nhìn vào liền liên tưởng đến mấy anh bá đạo tổng tài cao ngạo, lạnh lùng quyền uy, thâm tình cố chấp, cường đại ngay. Nếu là mấy anh làm IT khác thì bây giờ hói mất nửa đầu rồi.
Có tiếng chuông báo điện thoại, thế là hắn cầm qua xem. Hằng ngày đều có người muốn kết bạn làm quen với hắn nhiều không đếm được, cũng không có gì lạ, vì hắn đẹp trai lại có tài, tuổi cùng lắm mới hai mươi thôi.
Chuyện của Dụ Kiều Nga, quản gia đã kể sơ qua nhưng hắn không để trong lòng, chút thông minh vặt này của cậu, sao mà qua mắt được hắn. Muốn thu hút sự chú ý của hắn, cách này xưa rồi Nga ơi.
Có điều, bé chim nhỏ nhà hắn cố gắng lấy lòng tiếp cận hắn như vậy, hắn có lý do gì mà không hưởng thụ cái cảm giác được kính ngưỡng đó chứ.
Bá Cửu Lục nhìn ghi chú trong lời kết bạn vừa mới tới, liền biết là của Dụ Kiều Nga, liền thông qua chấp nhận xin bạn tốt.
Tuy hắn đang theo đuổi Dung Chanh, nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức chơi chơi thôi, người hắn tương tư từ đầu tới cuối là Dung Bạch. Dung Bạch, sắp trở thành chấp niệm của hắn rồi, ai cũng không thể thay thế được, Dung Chanh còn chưa có cửa.
Hắn vẫn chưa bị con quỷ tình yêu quật nên cái mác ăn chơi trác táng vẫn còn, nuôi tình nhân, cũng là hiển nhiên.
Mặt Dung Bạch và mặt Dụ Kiều Nga giống nhau tới 7 phần, người trước thì lạnh lùng tuyệt mĩ, thánh khiết như ánh trăng sáng, nhìn được mà ăn không được. Người sau thì tục khí, yêu diễm như hồ ly tinh, quá mức diễm lệ diêm dúa. Đều là hai loại hình mỹ nhân hấp dẫn, Bá Cửu Lục rất thưởng thức.
Dụ Kiều Nga nhìn 1 phút chưa tới, Bá Cửu Lục đã đồng ý thông qua kết bạn. Bá đạo tổng tài không nên là bận bịu trăm công nghìn việc, tăng ca tới hơn 11 giờ đêm sao?
Hệ thống phun nước miếng: [Cậu trông chờ gì vào một thằng bá đạo tổng tài óc heo chỉ có trai trai gái gái, chơi mập mờ với thụ chính đi làm sẽ tăng ca?]
“...” Mày lại mắng Bá tổng nhà mày óc heo đó, chối tiếp đi cưng.
Hệ thống vội cứu vớt: [E hèm, cậu bị lãng tai rồi, bố không có xúc phạm Bá tổng nghe chưa?]
Nó chuyển chủ đề: [Đây là thời gian nghỉ ngơi, tất nhiên là xem điện thoại rồi.]
Cậu sửa soạn lại bản thân một chút, áo ngủ là kiểu cột dây, thế là cậu kéo bên đây chút, vén bên kia một chút. Làm ra tư thế đủ khiêu gợi rồi mới ấn gọi video call cho Bá Cửu Lục.
Mỹ nhân kế là diệu kế, chỉ cần có cái mặt này, gia cầm không chào cờ mới lạ.
[...Bá Cửu Lục cũng rất phong độ, thâm tình bà đáng tín nhiệm lắm.] Tuy có hơi vô đạo đức khi dành trai với Dung Chanh nhưng đó là cách duy nhất làm nhiệm vụ an toàn.
Dụ Kiều Nga vừa lúc mở miệng cãi với hệ thống, đầu dây bên kia đúng lúc bắt máy: “Há, miệng của lũ đàn ông, không đáng tin. Tao mà tin mày nữa tao làm con ki ki chíp chíp.”
[...] Thuốc trợ tim của nó đâu ta?
Bá Cửu Lục: “...” Mới mấy ngày không gặp, chim hắn nuôi sắp biến thành chó cỏ rồi sao?
Hắn xụ mặt, giọng khó chịu: “Cho cậu nói lại lần nữa. Dụ Kiều Nga, sức chịu đựng của tôi-”
“...” Call video nước ngoài bây giờ bắt sóng nhanh vậy sao?
Dụ Kiều Nga chân chó tiếp lời: “Có giới thiệu.” Thằng công chính trông trẻ trâu quá, không phải gu cậu, không hạ miệng được.
Bá Cửu Lục xém cắn đầu lưỡi: “...Dụ Kiều Nga!” Thật là tức chết hắn mà!
Dụ Kiều Nga này bị khùng hả? Muốn thu hút sự chú ý của hắn tới mức điên rồi?
[Đồ ngu, là có giới hạn.]
“...” Vậy là xong, đùa quá trớn.
Dụ Kiều Nga nuốt nước bọt, nhìn Bá Cửu Lục đang hậm hực, gương mặt đẹp trai cũng nhăn nheo như là một giây sau hắn sẽ kêu người bắt cóc cậu rồi thảy xuống Thái Bình Dương cho cá mập ăn.
Cậu đôi mắt mở to, khóe môi mỉm nhẹ, vô cùng ngại ngùng, nũng nịu: “Bá tổng à, lâu rồi không gặp ngài nên người ta nhớ ngài lắm, chọc cười cho ngài vui á.”
[Ọe! Thấy mà gớm.]
“...”
Bá Cửu Vân hai mắt lăm lăm nhìn về phía Dụ Kiều Nga đang nũng nịu, áo dài tắm ôm sát dán người hoàn mỹ, mặc trên mình bộ màu trắng càng làm cho cậu thêm trắng mềm, dưới ánh nắng càng có vẻ thần thánh. Vừa ngây thơ vừa gợi cảm, đúng gu ăn uống của hắn.
Thật giống Dung Bạch, trong mơ hắn cũng luôn muốn khung cảnh lúc này trở thành hiện thực: “...” Nhưng không phải là qua video.
Dụ Kiều Nga da gà rơi đầy đất vẫn diễn tròn vai, chớp mi mắt, nhẹ giọng: “Bá tổng, ngài ăn tối chưa? Nếu chưa thì ta ăn cùng nhau nhé?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]