Thứ năm tan làm, Lý Mậu lái xe tới đón Kỷ Nguyên, anh mua đậu phụ thối cho cô ăn.
Cô nói: “Em không thích ăn đậu phụ thối đến vậy.”
Anh nói: “Đã nói thì phải giữ lời.”
Cô rất hối hận, anh cười nói: “Anh giúp em ăn một miếng.”
Cô mở ra túi giấy, đút cho anh một miếng.
Anh nói: “Cũng được, em thử xem.”
Cô cũng ăn một miếng, cảm thấy mùi vị rất khác biệt, anh hỏi: “Anh mua ở đâu?”
Anh nói: “Anh mua tại quán ăn ẩm thực An Huy, dùng đậu lên mốc làm.”
Cô nói: “Anh làm thế nào thông minh vậy!”
Anh hỏi: “Muốn hôn ông xã thông minh của em một cái không?”
Cô nghe thấy từ ông xã này, mặt hơi đỏ, cô nói: “Không được, miệng dầu mỡ lắm.”
Anh nói: “Vậy anh hôn em?”
Cô nói: “Cũng không được.”
Anh hỏi: “Nhóc Nguyên, mùi đậu phụ thối rất nặng, em có biết rửa xe không?”
Cô nói: “Em không biết.”
Anh cười hỏi: “Thế lần sau còn dám mong muốn lung tung không?”
Cô cười nói: “Sợ anh rồi.”
Anh tự mâu thuẫn như vậy, thật không biết anh rốt cuộc muốn chiều cô, hay là muốn bắt nạt cô.
Cô thấy anh không lái xe về nhà, hỏi: “Chúng ta đi đâu thế?”
Anh nói: “Tới bờ biển đi dạo.”
Cô ừ một tiếng, cảnh sắc ngoài cửa sổ điềm tĩnh, đám mây tựa như mã não màu hồng, che khuất chiều tà ở chân trời.
Sau đó, xe chạy trên đường cao tốc, sắc trời tối dần, trong bóng đêm đèn đuốc khắp nơi lấp lánh.
Chạy thật lâu trong gió đêm, chiếc xe chạy qua cây cầu lớn thật dài, tựa như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-cong-trang/295959/chuong-41.html