Thứ hai, Kỷ Nguyên đi làm, vào lúc nghỉ trưa cô nhận một cú điện thoại.
Đầu dây bên kia nói: “Anh đi công tác, ở dưới lầu công ty em, có việc thương lượng với em.”
Đã rất lâu rồi cô không nghe được âm thanh này.
Kỷ Nguyên vào thang máy xuống lầu, ở đại sảnh gặp được Lục Cảnh Sơ.
Lục Cảnh Sơ nhìn Kỷ Nguyên, làm như không có gì nói: “Chúng ta đến quán cà phê nói chuyện đi.”
Kỷ Nguyên không phản đối.
Hai người đi đến quán cà phê, tìm chỗ sát cửa sổ ngồi xuống.
Lục Cảnh Sơ quan sát sắc mặt Kỷ Nguyên, nói: “Anh thấy em sống không tệ.”
Kỷ Nguyên không nói chuyện.
Lục Cảnh Sơ nói: “Tính khí em vẫn thế.”
Hai người bắt đầu qua lại hồi đại học, quen biết nhiều năm, rất hiểu tính cách đối phương.
Lục Cảnh Sơ cười cười, bỗng nhiên nói: “Kỷ Nguyên, anh hối hận rồi, em không ở bên anh, anh không quen.”
Kỷ Nguyên nhíu mày, ngẩng đầu nhìn anh ta một cái.
Lục Cảnh Sơ hé miệng nói: “Kỷ Nguyên, chúng ta bắt đầu lại lần nữa đi?”
Lần đầu tiên Kỷ Nguyên dùng góc nhìn người ngoài cuộc nhìn anh ta.
Anh ta trông xa lạ như vậy.
Lục Cảnh Sơ thành khẩn nói: “Chúng ta cùng vào đại học, cùng nhau tìm việc, đã từng nếm trải khổ cực như nhau, có rất nhiều hồi ức chung. Em vẫn rất tôn trọng anh, cũng rất khoan dung đối với xuất thân của anh. Không ai hiểu anh hơn em.”
Kỷ Nguyên xé ra túi đường nhỏ, đổ vào trong tách cà phê, dùng thìa bạc nhỏ khuấy nhẹ, cho đến khi xuất hiện một vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-cong-trang/278775/chuong-16.html