Olso.
Ngày 17 tháng 5 năm 2000
Leningrad.
Ngày 12 tháng Mười hai năm 1942.
Những quả pháo sáng thắp sáng bầu trời đêm xám xịt, trông như một tấm vải mui bẩn thỉu, phủ lên khung cảnh buồn tẻ, hoang lạnh đang bao quanh chúng tôi ở mọi phía. Có lẽ quân Nga đã mở đợt tấn công, có lẽ là một đòn nghi binh, chúng tôi chẳng biết được cho đến sau đó. Daniel một lần nữa lại chứng tỏ mình là một tay thiện xạ tuyệt vời. Nếu trước đây cậu ấy không phải là một huyền thoại thì ngày hôm nay chính cậu ấy đã tự khẳng định sự bất tử. Cậu ấy đã bắn chết một tên lính Nga từ cự li nửa cây số. Sau đó cậu ấy một mình đi vào vùng trung lập, dành tặng cho tên lính kia lễ chôn cất theo đạo Thiên Chúa. Tôi chưa từng nghe bất kỳ ai từng làm điều tương tự như thế. Cậu ấy mang theo mũ của tên lính Nga ấy quay về như một chiến lợi phẩm. Sau đó cậu ấy vui vẻ phấn chấn như thường lệ, hát hò và mua vui cho mọi người (trừ một vài kẻ phá đám ghen tị). Tôi vô cùng tự hào khi có được một người cương quyết, quả cảm như thế là bạn. Cho dù có những ngày như thể cuộc chiến này sẽ chẳng bao giờ chấm dứt, và những hy sinh cho quê hương của chúng tôi là quá lớn, một người như Daniel Gudeson sẽ cho tất cả chúng tôi niềm hy vọng rằng chúng tôi sẽ ngăn chận bọn bôn sê vích và trở về với một Na Uy an toàn và tự do.
Harry
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-co-do/2488125/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.