Bữa ăn cuối cùng của chúa Jesu và 12 môn đồ
Dù sao ngày mai cũng phải rời xa trai đẹp rồi, đương nhiên Trần Thư Âm phải làm cho thật vui vẻ rồi, hai người ầm ĩ đến nửa đêm.
Chỉ là lúc đó quá mệt rồi.
Loại cảm giác này giống như đại não như vừa bị sốc điện xong, khiến cho giọng Trần Thư Âm cũng khàn khàn đi, theo bản năng muốn từ chối, lại bị Sở Thiều giam cầm.
“Không thể nói lời không giữ lời đâu.” Sở Thiều ưỡn người về phía trước.
Trần Thư Âm không đoán trước được, khẽ kêu lên một tiếng, “Em đổi ý lúc nào chứ?”
Cô không thể yếu thế được, cho dù là cậy mạnh cũng muốn khoe ra.
Sở Thiều nhớ đến cái cớ cô vừa nói khi nãy: “Thật sự thích 190?”
Mặt Trần Thư Âm đỏ lên, sắp không chống đỡ được, may mà được anh đưa đến giường, quần áo cũng đều trượt xuống xương quai xanh, phong cảnh vô cùng đẹp mắt.
“Chỉ là thích thôi!” Miệng cô vẫn còn rất cứng.
Trần Thư Âm hệt như đang gây chuyện, đưa đôi mắt mông lung nhìn anh, “Ai, cái kiểu chiều cao này á, là điều kiện tiên quyết, không có cách nào khác.”
Khoé mắt Sở Thiều có chút đỏ lên, rất là câu người.
Sau đó Trần Thư Âm đã biết được kết quả của mạnh miệng là gì rồi.
Cô chỉ mạnh miệng, còn anh thì không.
Giọng Trần Thư Âm đứt quãng, từng chữ từng chữ ngắt quãng phát ra: “Anh… là vịt! Em muốn… khấu trừ! tiền!”
Cô bóp lấy cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-theo-so-thich-cua-em/2511151/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.