Trần Thư Âm cảm thấy chuyện này vô cùng kỳ lạ.
Trừ khi Sở Thiều che giấu chiều cao thật, khó trách trước kia cô nói mình thích người cao 190, anh còn nói 190 cũng không phải rất cao.
Cũng không cao lắm, vì chỉ cách chiều cao của anh một centimet thôi.
Thật là người đàn ông tâm cơ! Trần Thư Âm vô cùng tức giận, đến khi cô nói hôn lên cơ bụng, chắc chắn trong lòng anh đang thầm cười cô.
Vì chuyện này, cô lại càng không muốn để ý Sở Thiều.
Sở Thiều không ăn cơm tất niên ở nhà họ Trần, mẹ Trần bảo cô đi tiễn anh, vẻ mặt Trần Thư Âm ủ rũ nói: “Đi nhanh đi.”
“Chờ chút.”
Sở Thiều nói xong, cúi đầu hôn xuống trán cô một cái.
Trần Thư Âm: “Anh còn dám ‘động’ môi nữa!”
Sở Thiều: “Thế… động tay?”
Cô lại nghĩ đến chuyện kia, “Khi nào Phùng Quân khai trương?”
Sở Thiều nghĩ cô vội vã muốn đến bên kia, suy nghĩ vài giây: “Nếu em muốn đi, mùng Hai là có thể đến.”
Trần Thư Âm nghe xong, tủm tỉm cười: “Được.”
Vừa về đến nhà, mọi người trong nhà đều đang nhìn chằm chằm vào cô, tim cô cũng rung lên, chạy nhanh lên lầu: “Đừng hỏi con gì hết.”
Mẹ Trần tức giận: “Đứa nhỏ này, ai muốn hỏi con chứ.”
Ba Trần cười ha hả, “Con gái em em còn không biết à.”
Thật ra ông không ngờ rằng con gái mình có thể quen biết được với con trai của Phong Sở, dù sao tổng công ty hàng không Phong Sở cũng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-theo-so-thich-cua-em/2511150/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.