Nàng thật sự...... Đẹp quá!
Doãn Thức Câu nhìn người trước mặt, mấy ngày nay chung sống với nàng, hắn biết rõ nàng không phải là kẻ có mưu đồ xấu xa.
Nàng thông minh như vậy, hoạt bát xinh đẹp,... rõ ràng cảm giác của hắn đối với nàng cùng không giống cảm giác đối với bức tranh mỹ nhân, hoàn toàn không giống nhau.
Rặng mây đỏ trên mặt làm nàng có vẻ càng thêm kiều diễm động lòng người, vẻ ngượng ngùng trong mắt càng làm nàng thêm phần mềm mại thú vị, rất khó thấy được bộ dạng ngượng ngùng của nàng.
Mà, cho dù là linh hoạt xinh đẹp hay là nhu mì xấu hổ, đều làm hắn say đắm, làm rối loạn lòng của hắn; giống như ở trước mặt nàng, tình cảm của hắn, lý trí của hắn, thậm chí là thần hồn của hắn đều hoàn toàn thoát khỏi sự điều khiển, bị nàng tác động hoàn toàn, vì nàng vui mà vui, vì nàng lo sầu cũng lo sầu.
Trầm luân, thật sự quá dễ dàng, nhưng mà...
Lòng bàn tay truyền đến một sự ngọ ngoạy nhỏ, cắt đứt suy nghĩ đang mê man hỗn loạn của Doãn Thức Câu.
Hắn nghi ngờ cúi xuống, lọt vào trong tầm mắt là một đôi bàn tay to lớn đang nắm một đôi bàn tay mềm nhỏ còn khẽ vuốt ve, thậm chí hắn còn có thể cảm nhận được đôi tay này rất mềm mại mịn màng đầy xúc cảm, cùng với sự nóng bỏng truyền ấm áp vào lòng hắn.
Hắn đột nhiên nhận ra chính mình đang nắm chặt tay nàng!
Vội vàng buông ra, một tầng đỏ sậm lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-quan-san-chong/2230878/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.