Đàm Chiêu Quân vừa mới bước ra khỏi Hạnh viện, ở góc khuất bỗng xuất hiện một bóng người, dọa nàng nhảy dựng, trong nháy mắt, á huyệt của nàng đã bị điểm trúng.
"Đàm cô nương." Doãn Thức Hoa gọi nhỏ, chắp tay làm lễ với nàng. "Thật có lỗi, điểm á huyệt của ngươi, ta sợ việc này hù ngươi, làm ngươi hét chói tai." Hắn ôn tồn giải thích.
Bình ổn nhịp tim, nàng tức giận trừng mắt nhìn hắn.
Doãn Thức Hoa xác định nàng đã ổn định cảm xúc......, ít nhất thấy nàng không còn hoảng sợ, mới giải huyệt cho nàng.
"Ta không phải cô nương động một chút sẽ thét chói tai, cho nên, tốt nhất lần sau đừng có làm như vậy nữa." Khi nói được, nàng lập tức trừng mắt nhìn hắn, nghiêm túc thanh minh.
Doãn Thức Hoa sửng sốt, trong lòng rất kinh ngạc. Bộ dáng nàng so với mới vừa rồi, khí chất, khác xa nhau.
Đúng vậy, mới vừa rồi ở trong phòng đại ca, hắn đương nhiên cũng thấy nàng, khi đại ca hỏi, sở dĩ giả ngu, tất nhiên là có dụng ý.
Mà trước mắt vị cô nương Đàm Chiêu Quân này lại nghiêm túc lạnh nhạt, cùng với nữ tử mới vừa rồi trong cơn mưa hạnh hoa xinh đẹp ngọt ngào, cách biệt một trời một vực, rốt cuộc người nào mới thực sự là nàng?
"Doãn nhị thiếu gia ngăn cản đường đi của ta, không phải là muốn xem ta ngẩn người đấy chứ?" Đàm Chiêu Quân nhíu mày. Mới vừa rồi bị đại ca của hắn chọc giận, giờ phút này nàng tuyệt đối không có ý định che dấu tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-quan-san-chong/2230868/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.