Editor: Sn
Trời tối đen như mực, Dư Khoa làm xong nhiệm vụ trở về đồn, bắt gặp Chiêu Phàm đang định qua đường ở ngã tư đường.
"Phàm ca, mày xách theo thứ gì vậy?" Dư Kha đã đói, giật lấy túi nhìn vào, "Đù má! Gà!"
Chiêu Phàm vội giật lại túi, "Cút đi ăn mì bò của mày đê!"
"Mày lại lăn sang nhà đối diện để 'hiếu kính' bạn à?" Dư Khoa ngửi thấy mùi thơm mà không được ăn đùi gà, khịt khịt mũi.
"Hiếu kính khỉ gì!" Chiêu Phàm rất không hài lòng với cách dùng từ của Dư Khoa, "Tao cũng ăn của người nhiều thứ mà? Đây gọi là có qua có lại!"
"Nhưng mày cũng không thể ngày nào cũng mang cá thịt sang đó được! Tao thấy số tiền mày tiêu cho người ta đủ để thuê một căn hộ nhỏ rồi." Dư Khoa cười, "Thế nào, chia cho tao một nửa con gà này nhá? Tao mang về cho anh em cùng ăn!"
"Còn mấy anh em á, con gà này nó nhỏ xí, chia đôi còn chẳng đủ nhét kẽ răng."
"Vậy cho tao nguyên con luôn đê!"
"Xéo!" - wattpad: pod1803
Dư Khoa nói đùa xong, lại hỏi: "Phàm ca, tối nay mày có về không? Bọn lão Trương rủ chơi bài."
"Miễn đợi tao." Trên đường vắng tanh, Chiêu Phàm vội vã đi, "Đi đây."
"Êi ——" Dư Khoa thở dài, kéo dài giọng gọi: "Phàm ca, hay mày dọn qua đấy ở luôn đi!"
Chiêu Phàm khựng lại một giây giữa đường, thấy xe cộ đi tới, mới rảo bước chạy đến "Khu nhà hạnh phúc". Trước khi vào khu nhà, cậu nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-nguoi-phien/3486216/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.