Editor: Sn
"Ba!" Một âm thanh la to truyền ra từ phòng tắm, "Lấy giùm con chai sữa tắm với!"
Lâm Hạo Thành xoay người, nói vào điện thoại, "Đợi một lát."
Nghiêm Khiếu nghe được giọng Chiêu Phàm rõ mồn một, đối phương đang tắm, trong phòng không có sữa tắm.
Một mặt anh cảm thấy cuộc điện thoại này của mình gọi không đúng lúc, một mặt lại cảm thấy Lâm Hạo Thành giúp Chiêu Phàm nghe điện thoại rất kỳ quái - - ít nhất là ở nhà, Nghiêm Sách chưa bao giờ giúp anh nghe điện thoại, nếu tiếng chuông thật sự quá phiền, Nghiêm Sách sẽ cúp máy luôn.
Trong ống nghe truyền đến tiếng sột soạt, hẳn là Lâm Hạo Thành đang lục lọi đồ trong túi nhựa.
Nghiêm Khiếu không biết nên cúp máy hay là tiếp tục chờ, lại nghe Chiêu Phàm to giọng hét: "Ba! Sữa tắm!"
Có lẽ là cách điện thoại, giọng nói của Chiêu Phàm khác hẳn thường ngày.
Sao lại gọi là "Ba"? Nghiêm Khiếu nghĩ, lần trước không phải là gọi "Hạo ca" sao?
"Đợi tí, ba đang tìm đây." Lâm Hạo Thành nói: "Trong túi không có."
"Sao lại không có?" Chiêu Phàm sốt ruột nói, "Con bỏ hết trong túi mà."
"Vậy con tự tìm đi." Lâm Hạo Thành dứt khoát nhấc túi đi vào phòng tắm. Nghiêm Khiếu đầu tiên là nghe được một trận tiếng bước chân, sau đó là tiếng cửa trượt bị đẩy ra.
Ngay lập tức, anh mở to mắt, cảm giác được một luồng nhiệt nóng nóng thổi vào mặt.
Vừa nghĩ tới Chiêu Phàm toàn thân trần trụi với hơi nước ấm nóng bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-nguoi-phien/3456896/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.