"Người anh em, làm sao đấy?"Chiêu Phàm cầm lại con chuột, tắt trang web, lại đụng đụng cánh tay Nghiêm Khiếu, trong lòng nghĩ, má nó, dọa đứa nhỏ mất rồi, chút nữa phải đi mua chai coca lạnh dỗ dành mới được, dù sao thì không phải ai cũng giống đám anh em chuyên ngành chống khủng bố mà sỗ sàng không biết xấu hổ đâu.
Trường kia Nghiêm Khiếu học không tệ, trường top toàn quốc, chuyên ngành cũng rất ổn, gì mà kinh tế quốc tế rồi thương mại quốc tế, có thể thi đậu vào thì thành tích cấp Ba không phải là đỉnh của chóp thì ít nhất cũng là ở top đầu gần chạm đỉnh, không giống như Học viện cảnh sát Lâm Giang, những người thi vào dù rất xuất sắc về mặt chuyên môn nhưng thành tíhc môn văn hóa, nhất là chuyên ngành chống khủng bố, thảm không nỡ nhìn.
Nghĩ như vậy, Chiêu Phàm liền cảm thấy phản ứng của Nghiêm Khiếu là rất bình thường. Nghiêm Khiếu là một sinh viên giỏi ở trường đại học giỏi, có khi truóc đây chưa hề nghe tới truyện nhảm nhí cơ, bây giờ tự nhiên bị "Cuồng Nhất Khiếu" gì kia chọc mù mắt, không kinh ngạc mới là lạ.
"Mình đừng xem cái này nữa ha." Tay Chiêu Phàm không có chỗ để, vuốt vuốt ngực hai cái, oán giận, "Máy lạnh trong này có phải bị hư rồi không? Sao tôi thấy thổi ra gió nóng thế này? Anh nóng không? Ra ngoài uống nước không? Tôi bao anh."
Nghiêm Khiếu không hề thấy nóng gì, cảm giác này không phải là nóng.
Anh đang phát sốt, bùng cháy, lục phủ ngũ tạng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-nguoi-phien/3429615/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.