Ánh nắng tươi đẹp len qua cánh cửa sổ, hôn lên gương mặt đang ngủ của thiếu niên trên giường, tựa như gấp không chờ nổi muốn cùng hắn chia sẻ thời tiết tốt, mùa xuân tới, ấm áp bao phủ, nhanh lên thức dậy nhìn thế giới nha, rất nhiều biến hóa đã lặng lẽ xảy ra, lại không thức dậy liền bỏ lỡ rồi!
Diệp Bạch Đinh dụi mắt tỉnh lại, theo bản năng chắn ánh nắng, ánh mắt đầu tiên nhìn đến chính là lớp chăn lung tung bên người.
Chăn đang yên ổn, ấm áp dễ chịu mềm như bông, không dày đến mức đè nặng lên người, không mỏng đến mức cảm thấy phất phơ không giữ ấm được, nhìn kiểu gì cũng thấy thích hợp, ngủ kiểu gì cũng thấy thoải mái, trước kia nhìn một cái liền thấy ấm áp, hôm nay...... biến thành dưa muối.
Hắn ở trên giường xoắn đến cỡ nào, mới có thể đem chăn xoắn thành cái dạng này?
Hai chân kẹp góc chăn, dưới eo cộm lên một cục lớn, bên gối còn dồn một cục, chỗ cánh tay càng không cần phải nói...... Xem ra đêm qua giường sưởi quá ấm áp, hắn thả bay như vậy cũng không hề thấy lạnh, chăn cũng lười đắp.
Vò rượu trên bàn còn chưa được dọn đi, còn có quả khô chưa ăn hết, còn có đồ nhắm như đậu phộng rang, đều là thứ không dễ hỏng, cũng không có mùi hôi, một đêm trôi qua không có vấn đề gì, trong phòng nhiều nhất vẫn là mùi rượu, cũng không quá kích thích, mà là mùi hương trái cây thoang thoảng hơi ngọt.
Hắn xoay người lăn qua một bên, không lăn lộn cái chăn đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-nguc-de-nhat-ngo-tac/3822334/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.