Cậu đừng động đậy, tôi giúp cậu
Đến khi tất cả mọi người đã tập hợp tại vạch xuất phát, Từ Phi Phi nghe hết câu của Lâm Bạch Du vẫn đang cười.
Lâm Bạch Du không để ý cô ta cười nhạo.
Tùy Khâm cởi áo khoác đồng phục, bên trong chỉ có một chiếc áo phông trắng mỏng, anh đứng trên đường chạy màu đỏ nâu, vô cùng bắt mắt.
Tiếng súng vang lên xong, cuộc thi bắt đầu.
Lâm Bạch Du đứng ở trước lớp số 1, xem mọi người xông về phía trước, so với bọn họ, Tùy Khâm rõ ràng trông rất uể oải, nhưng không ngờ anh vẫn không bị rớt lại phía sau.
“Cậu ấy chạy nhẹ nhàng quá.” Châu Mạt xé vỏ gói cơm cháy, nhai trong miệng giòn rụm: “Chắc chắn có thể vào vòng chung kết.”
Lâm Bạch Du bỗng nảy ra một ý nghĩ.
“Nói không chừng cậu ấy lại vừa qua vạch [1].”
[1] Qua vạch: Chỉ mức điểm thấp nhất để được trúng tuyển, đạt tiêu chuẩn.
Giống như anh ở các kì thi thường ngày, ổn định vừa đủ điểm tiêu chuẩn.
Lâm Bạch Du chưa cổ vũ cho ai lớn tiếng bao giờ, nghe thấy Từ Phi Phi ở phía không xa nhẹ nhàng gọi: “Tùy Khâm cố lên!”
Cô ta nói như thế này, chắc Tùy Khâm không nghe thấy đâu.
Những người nhanh đã chạy xong 1 vòng, lướt qua Lâm Bạch Du một lần nữa, cô nhìn thấy Tùy Khâm, lớn tiếng: “Tùy Khâm, xông lên!”
Chưa nói đến Tùy Khâm, có người trong số những người thi đấu cũng nhìn qua đó.
Châu Mạt giật cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-kham/2475588/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.