Đưa cậu đi ngắm sao trời
Lực của Tùy Khâm không nhỏ, Lâm Bạch Du có thể cảm nhận rõ ràng. Phản ứng duy nhất của cô là không ngờ Tùy Khâm lại chủ động yêu cầu.
Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời, hôm nay mặt trời có lẽ sẽ lặn ở đằng tây.
Lâm Bạch Du vốn là kích động nhất thời, nếu xung quanh không có nhiều người đến thế, ban nãy có khi cô đã hành động rồi.
Nhưng nhìn vào đôi đồng tử màu đen sẫm của Tùy Khâm, trái tim của Lâm Bạch Du dao động một chút.
Vì sao phải quan tâm ánh mắt của người khác, cô chỉ muốn lau nước cho Tùy Khâm mà thôi, hoàn toàn xứng đáng với người đứng thứ nhất.
Lâm Bạch Du kiên định nói: “Ai bảo tôi không làm.”
Cô lắc lư cổ tay, giành lại tự do.
Cũng không biết vì sao những người khác chạy xong đều mệt lử đến nỗi ngồi ở đó không động đậy, sao Tùy Khâm vẫn còn sức lực tóm cô nhỉ.
Tóc Tùy Khâm ướt nhẹp, mềm mại dính trên trán, Lâm Bạch Du rút giấy ra, rồi lại ngập ngừng, mỗi xíu thế này lau không khô được.
“Tinh Tinh, dùng cái này.”
Châu Mạt đi từ phía sau ra đưa một chiếc khăn bông.
Lâm Bạch Du nhận lấy, lập tức choàng lên đầu Tùy Khâm.
Bên tai có tiếng những bạn học không quen hét “Oa”, vụn vặt, làm sâu thêm ý đồ ban đầu của hành động này của cô.
Tùy Khâm cao quá, Lâm Bạch Du phải ngẩng mặt giơ cao cánh tay.
Cô kéo nhẹ, không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-kham/2475586/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.