Thứ ba mong Bồ Tát phù hộ cho vợ con
Vì đã thi đại học xong, số người trẻ dưới núi Phong tăng thêm.
Núi Phong là địa điểm du lịch nổi tiếng, kiến trúc khu du lịch đã khá hoàn thiện, từ cửa vào đến chỗ cáp treo, đều có biển chỉ dẫn.
Bậc thềm dưới chân núi không dốc, tụi Lâm Bạch Du đi lên rất ung dung.
Phương Vân Kỳ đi đầu, đi thêm vài bậc cầu thang, quay đầu nhìn họ, hét lên: “Cảm giác cứ leo như thế này, 999 bậc không nhằm nhò gì hết.”
Châu Mạt nói: “Nếu cậu làm được, đương nhiên là có thể.”
Nay sức khỏe Tần Bắc Bắc không đủ tốt, đi vài chục bậc đã toát một ít mồ hôi, vừa đi vừa nói chuyện với Lâm Bạch Du, rớt lại phía sau.
Còn Tùy Khâm đi ở cuối cùng.
Ở vị trí thấp hơn Lâm Bạch Du hai bậc cầu thang.
Có các ông các bà đi du lịch theo nhóm, chống gậy leo núi, leo còn nhanh hơn bọn họ, đã đi trước mấy bậc liền.
Lâm Bạch Du kéo tay Tần Bắc Bắc: “Mặc kệ bọn họ, chúng ta lên từ từ.”
Lòng bàn tay Tần Bắc Bắc đã đổ mồ hôi: “Phương Vân Kỳ rõ là hả hê, vẫn là Tùy Khâm tốt, không kiêu ngạo chút nào.”
Lâm Bạch Du quay đầu.
Tùy Khâm đứng trên bậc cầu thang, hỏi khẽ: “Mệt rồi à?”
Lâm Bạch Du lắc đầu: “Chưa.”
Rõ ràng anh có thể leo lên trên dễ dàng như Phương Vân Kỳ, như Tề Thống, như tất cả du khách leo núi, nhưng anh lại đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-kham/2475544/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.