Trên vách núi, gió đột nhiên trở nên dữ dội, cuốn theo đá vụn cùng cành khô gào thét lướt qua.
“Công chúa cẩn thận!” Tiếng thét của Thục Cẩm đột nhiên vang trời.
Thẩm Nghiên Chi đột nhiên ngẩng đầu lên, bật dậy từ trên vai Tiêu Minh Chiêu, đôi mắt đỏ ngầu chợt co rút lại…
“Vút!”
Tiếng xé gió lướt qua sát bên tai!
“Phập!”
Từ bên cạnh, Thác Bạt Lẫm lao tới, tiếng mũi tên xuyên qua bụng hắn ta đặc biệt trầm đục, đầu tên từ sau lưng hắn ta xuyên ra kéo theo một màn sương máu.
Tiêu Minh Chiêu còn chưa kịp kinh hô, mũi tên nhuốm máu kia đã không giảm uy lực bay đến ngay trước mắt nàng.
Lông tên vẫn còn đang rung lên.
Một giọt máu nóng hổi theo thân tên trượt xuống, rơi ngay trên đầu ngón tay đang run rẩy của nàng.
Thác Bạt Lẫm loạng choạng quỳ sụp xuống đất, hai tay siết chặt lấy bụng, máu tươi từ kẽ tay hắn ta phun ra, đọng thành một vũng đỏ sẫm trên nền đá xanh. Hắn ta ngẩng đầu lên muốn nói gì đó, nhưng máu đã trào ra từ khóe môi trước.
“Thác Bạt Lẫm!” Khi Tiêu Minh Chiêu quay người lại, nàng thoáng nhìn thấy Thẩm Nghiên Chi chống chuôi đao loạng choạng đứng dậy, đáy mắt cuồn cuộn sát ý ngút trời.
Phía sau những tảng đá lộn xộn, hàn quang của nỏ chợt lóe lên.
“Ô Kiêu.” Thẩm Nghiên Chi khàn giọng thốt ra cái tên này, những ngón tay nhuốm máu nắm chặt đoản đao.
Đoản đao của Huyễn Ảnh đã ra khỏi vỏ: “Thuộc hạ đi truy đuổi!”
Bóng đen tựa quỷ mị lướt qua vách đá, trong nháy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-duong-cong-chua/4891006/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.