7.
Quản gia từ tiền viện thông báo có một vài hoàng tử và công chúa đang xin diện kiến.
Ta vội vàng kiềm chế cảm xúc phức tạp trong mắt, cùng Tư Dật sánh bước đi đến đại sảnh.
Vừa bước vào cửa, trái tim ta đã chìm trong một màn lạnh giá.
Các công chúa đều mặc váy đỏ tươi, sắc mặt tươi tắn, khí chất bay bổng, giống như bước ra khỏi bức tranh vừa rồi.
Trong hoàng cung này có rất nhiều người thông minh, nhưng ngay khi ta đến gần Tư Dật, họ đã nhận thức được chuyện gì đang xảy ra.
Ta có thể trang điểm giống Thượng Quan Niệm Vi, họ càng có thể.
Vậy tỷ lệ thắng của ta nằm ở đâu?
Sau đó ta lướt nhìn Tư Dật, hắn vẫn giữ vững phong thái, mỉm cười đoan trang và hành lễ không khiêm tốn cũng không quá kiêu ngạo, như thể hắn không biết gì cả.
Đột nhiên, một cái tát chói tai vang lên, mặt ta đau như lửa đốt, ta nhìn nữ nhân đang tức giận trước mặt, nhất thời không nhớ nổi là vị tỷ tỷ nào.
"Thượng Quan Niệm Vân? Ngươi được dạy dỗ kiểu gì vậy? Trong căn phòng này toàn là ca ca tỷ tỷ của ngươi. Còn chờ gì nữa mà không hành lễ?" Nàng ta nói một cách kiêu ngạo.
Ta cụp mắt xuống và nhìn nàng ta với một nụ cười ngọt ngào trên khóe miệng.
"Là muội muội thất lễ rồi."
Sau khi hành lễ với một lượt người ở đó, ta nắm lấy cánh tay của Tư Dật, kiễng chân lên thì thầm vào tai hắn: "Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-co-anh/2712251/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.